Sunday, November 23, 2008

ĐỂ KHÔNG BỊ THẤT VỌNG


Rất nhiều người rơi vô tình trạng thất vọng vì những mong muốn không thực tế như trong câu chuyện dưới đây:

Một cô gái trẻ xinh đẹp bước vào cửa hàng vải và nói với người bán hàng: “Tôi muốn mua loại vải này để may áo. Giá bao nhiêu một mét vậy?”

“Một nụ hôn một mét”. Anh chàng bán hàng ranh mãnh trả lời.

Không ngạc nhiên trước lời trêu chọc, cô gái bình tĩnh trả lời: “Được đấy, tôi sẽ lấy mười mét”.

Mặt anh chàng bán hàng lộ vẻ háo hức. Anh ta vội vàng đo vải, gói lại rồi vừa đưa cho cô gái vừa nghiêng người về phía trước chờ được “thanh toán”.

Cô gái cầm lấy cái túi đựng vải và chỉ tay vào ông già nhỏ bé đi bên cạnh mình, mỉm cười nói: “Ông nội tôi sẽ thanh toán cho anh”.

Anh chàng bán hàng đã thất vọng vì bị hố to. Trong cuộc sống, nhiều người cũng đã bị thất vọng vì những điều diễn ra theo chiều hướng bất lợi (hay “xấu” như trong trường hợp trên) ngoài sự trông mong của họ. Để được hạnh phúc, cần phải biết từ bỏ một số mong muốn không thực tế và không lành mạnh như sau:

* Đừng mong đợi luôn được khen ngợi. Khi một người nào đó nói lời “cảm ơn” hoặc bày tỏ lòng biết ơn với bạn thì nên trân trọng điều đó. Đấy chính là một món quà của cuộc sống!

* Đừng mong đợi người khác mang lại hạnh phúc cho bạn. Hãy tự làm cho mình hạnh phúc và chia sẻ niềm vui của mình với những người xung quanh.

* Đừng mong mọi người lúc nào cũng tử tế với bạn. Đôi khi, chỉ vì người khác đã không hành động đúng như điều bạn mong muốn thôi. Hãy độ lượng với họ và chấp nhận bản thân họ như nó vốn có.


Khi loại trừ ba mong muốn không thực tế trên ra khỏi cuộc sống, bạn có thể bắt đầu mong chờ hạnh phúc nhiều hơn mỗi ngày!



Wednesday, November 19, 2008

Cuộc Sống Là Những Va Đập

Hãy nghe một viên sỏi kể về nguồn gốc của mình: “Tôi vốn là một tảng đá khổng lồ trên núi cao, trải qua bao năm tháng dài đăng đẳng bị mặt trời nung đốt, người tôi đầy vết nứt. Tôi vỡ ra và lăn xuống núi, mưa bão và nước lũ cuốn tôi vào sông suối.

Do liên tục bị va đập, lăn lộn, tôi bị thương đầy mình. Nhưng rồi chính những dòng nước lại làm lành những vết thương của tôi. Và tôi trở thành một hòn sỏi láng mịn như bây giờ”.

Bạn nghĩ gì khi nghe câu chuyện trên? Cảm thấy lý thú với chuyến đi của hòn sỏi hay xúc động trước ánh mắt lạc quan của nó đối với cuộc đời đầy biến động? Đã bao giờ bạn thấy được rằng chính những chông gai mới tạo nên những hình hài đẹp và ấn tượng, dù là hình hài được tạo bởi chính những vết thương và sự đớn đau?

Có thể là bạn, có thể là tôi, cuộc sống chẳng bao giờ chỉ mang đến nỗi đau, cũng chẳng bao giờ chỉ mang đến niềm hạnh phúc. Vượt qua được gian khổ, vượt qua những cuộc thử thách, vượt qua được những nỗi đau là bạn đã tự làm hoàn thiện chân dung mình.

Cuộc sống là vô vàn những điều biến động. Vì vậy, cho dù trong khó khăn hay trong hạnh phúc, cũng mong bạn luôn nhớ cuộc hành trình của hòn sỏi để sống tự tin hơn, để mang những yêu thương xoa dịu và làm lành những vết thương. Sự va đập của cuộc sống chẳng có gì đáng sợ đâu bạn ạ!

Sunday, November 16, 2008

Xin Thầy Hãy Dạy Cho Con Tôi

Đây là lá thư của Tổng thống Abraham Lincoln viết gửi cho thầy hiệu trưởng của trường nơi con trai ông theo học. Dù thời gian qua đã rất lâu rồi, nhưng bức thư đã đặt ra rất nhiều vấn đề về giáo dục, về nhân cách con người. Điều đó có nghĩa không chỉ với những người làm công tác giáo dục. Chúng ta cùng đọc lại và cùng suy ngẫm.

Kính gửi thầy...

Con tôi sẽ phải học tất cả những điều này. Rằng không phải tất cả mọi người đều công bằng, tất cả mọi người đều chân thật. Nhưng xin thầy hãy dạy cho cháu biết: cứ mỗi kẻ vô loại ta gặp trên đường phố, thì ở đâu đó, sẽ có một người chính trực; bên cạnh một chính trị gia ích kỷ, sẽ xuất hiện một nhà lãnh đạo tận tâm.

Xin hãy dạy cho cháu biết rằng cứ mỗi một kẻ thù ta gặp ở nơi này thì ở nơi khác ta lại tìm thấy một người bạn. Bài học này sẽ mất nhiều thời gian, tôi biết; nhưng xin thầy hãy dạy cho cháu hiểu rằng một đồng đôla kiếm được do công sức lao động của mình bỏ ra còn quí giá hơn nhiều so với năm đôla nhặt được trên hè phố...

Xin hãy dạy cho cháu học cách chấp nhận thất bại và cách tận hưởng niềm vui chiến thắng. Xin hãy dạy cho cháu tránh xa sự đố kỵ. Xin dạy cho cháu biết bí quyết của niềm vui thầm lặng. Dạy cho cháu biết được rằng những kẻ hay bắt nạt người khác là những kẻ dễ bị đánh bại nhất...

Hãy dạy cho cháu biết đến thế giới kỳ diệu của sách... nhưng cũng để cho cháu có đủ thời gian để lặng lẽ suy tư về sự bí ẩn muôn thuở của cuộc sống đàn chim tung cánh trên bầu trời, đàn ong bay lượn trong nắng, và những bông hoa nở ngát bên đồi xanh.

Ở trường, xin thầy hãy dạy cho cháu biết chấp nhận thi rớt còn vinh dự hơn gian lận trong khi thi. Xin hãy tạo cho cháu có niềm tin vào ý kiến riêng của bản thân, cho dù tất cả mọi người xung quanh đều cho rằng ý kiến đó là không đúng...

Xin hãy dạy cho cháu biết cách đối xử dịu dàng đối với người hoà nhã và cứng rắn với những kẻ thô bạo. Xin tạo cho cháu sức mạnh để không chạy theo đám đông khi tất cả mọi người đều chạy theo thời thế.

Xin hãy dạy cho cháu biết phải lắng nghe tất cả mọi người nhưng cũng xin thầy dạy cho cháu biết cần phải sàng lọc những gì nghe được qua một tấm lưới Chân Lý để cháu chỉ đón nhận những gì tốt đẹp mà thôi.

Xin hãy dạy cho cháu biết cách mỉm cười khi buồn bã... Xin hãy dạy cho cháu biết rằng không có sự xấu hổ trong những giọt nước mắt. Xin hãy dạy cho cháu biết chế giễu những kẻ yếm thế và cẩn trọng trước sự ngọt ngào đầy cạm bẫy.

Xin hãy dạy cho cháu rằng có thể bán cơ bắp và trí tuệ cho người ra giá cao nhất nhưng không bao giờ được để cho ai ra giá mua trái tim và tâm hồn mình.

Xin hãy dạy cho cháu biết ngoảnh tai làm ngơ trước một đám đông gào thét... và đứng thẳng người bảo vệ lẽ phải.

Xin hãy đối xử với cháu dịu dàng nhưng đừng vuốt ve nuông chiều cháu bởi vì chỉ có sự thử thách của lửa mới tôi luyện nên những thanh sắt cứng rắn. Hãy giúp cháu có can đảm biểu lộ sự thiếu kiên nhẫn; và có đủ kiên nhẫn để biểu lộ sự can đảm.

Xin hãy dạy cho cháu biết rằng cháu phải luôn có niềm tin tuyệt đối vào bản thân bởi vì khi đó cháu sẽ luôn có niềm tin tuyệt đối vào nhân loại.

Đây quả là một yêu cầu quá lớn, tôi biết, thưa thầy, nhưng xin thầy cố gắng hết sức mình... con trai tôi là một cậu bé tuyệt vời.

DNTĐ


Dường Như Ta Đã
Sáng tác: Mỹ Tâm - Thể hiện: Mỹ Tâm

Monday, November 10, 2008

CHỌN LỰA TRƯỚC CUỘC ĐỜI

Gởi đến em người bạn mới quen, mong em bình tâm tìm ra hướng đi cho chính mình.Dù có chọn lựa cách nào, em vẫn là người quyết định và làm chủ cuộc đời mình. Hãy trân trọng những giá trị hạnh phúc và đừng mãi oán trách , than phiền về nỗi đau của mình em nha.

Đứng trước nỗi thất vọng

Có người khóc òa đau đớn. Có người mỉm cười điềm tỉnh

Đứng trước sự mất mát

Có người mãi tiếc nuối, có người mãi than vãn về những bất hạnh của mình , có người cảm thấy mình thật may mắn vì nhận ra giá trị của những điều còn lại mà nhiều người vẫn ước ao

Đứng trước gian nan

Có người chùn bước, có người loay hoay tìm lối ra, có người vẫn dấn bước mạnh mẽ bằng tất cả ý chí nghị lực , dũng cảm đương đầu với mọi thử thách

Đứng trước thất bại

Có người buông xuôi tất cả, có người vẫn vững bước tiếp tục đi trên con đường của mình chọn với một bài học quí giá thêm vào hành trang trải nghiệm cuộc sống

Tất cả chúng ta đều có quyền lựa chọn.

Hoặc hờ hững buôn xuôi . Hoặc hăng hái nhập cuộc để hiểu rõ hơn cuộc sống qua chính những trãi nghiệm của bản thân.

Sunday, November 9, 2008

Khép lại...!!!???

Hum ni, một người bạn của nó bị...khó chịu. Rứa là nó muốn bạn nó quên đi cái chuyện khó chịu đó, tụi nó gặp nhau, nói chuyện với nhau, ăn với nhau, cười với nhau và ... khép lại cùng nhau...

Uh, thì khép lại

Khép lại....

Khép lại!!!

Khép lại???

Saturday, November 8, 2008

MỘT CÂU NÓI DỊU DÀNG

Đây là câu chuyện mà tôi được một nhà tỷ phú kể cho nghe.
"Nhiều năm về trước, có một cậu bé mồ côi tên Jim, 12 tuổi, gầy gò.Jim sống lang thang, là đầu mối của mọi trò cười và trêu chọc của mọi người sống trong thị trấn. Không ai đối xử tử tế với Jim. Những nghi ngờ của mọi vụ ăn cắp hay rắc rối đều có tên Jim đầu tiên. Cậu chỉ nhận được những lời nói cay độc, nghi ngờ. Kết quả là Jim luôn lẫn tránh những người xung quanh. Cậu càng lẫn tránh, người ta càng nghi ngờ cậu.

Tài sản duy nhất của Jim là chú chó Tige, cũng luôn khép nép và lẫn tránh mọi người như chủ nó. Jim không đối xử thô lỗ với Tige nhưng cậu cũng luôn dùng thứ ngôn ngữ cay độc mà mọi người dùng với cậu.Phần vì cậu đã quen với những ngôn ngữ đó, phần vì để trút đi mọi nỗi uất ức.

Một hôm, Jim thấy cô gái phía trước làm rơi một gói nhỏ. Cô cúi xuống nhặt thì một gói khác lại rơi khỏi tay. Jim chạy đến, nhặt hai cái gói lên đưa trả cô gái.

- Cảm ơn cậu bé, cậu thật tốt - Cô gái cười và xoa đầu Jim.

Jim hoàn toàn sốc. Đó là những lời nói tử tế đầu tiên cậu nghe thấy trong suốt 12 năm. Jim nhìn theo cô gái cho đến khi cô đi khuất.

... Jim huýt sáo gọi Tige, con chó ve vẩy đuôi chạy tới bên. Cả chủ và chó đi vào rừng.. Jim ngồi xuống cạnh bờ suối và trong đầu cứ vang lên: "Cảm ơn cậu bé, cậu thật tốt !"... Jim cười một mình. Rồi cậu gọi: "Đến đây Tige !". Tige chạy lại ngay, Jim xoa đầu nó và nói: "Cảm ơn mày ! Mày thật là tốt !".

Tige rất phấn kích và ngạc nhiên. Tai nó vểnh lên, mắt hướng về phía Jim chăm chú, đuôi vẩy lia lịa. "Đến con chó cũng thích nghe nói dịu dàng !". Jim nghĩ và lôi trong túi ra một mảnh gương vỡ. Cậu bé thấy một khuôn mặt lấm lem. Jim rửa mặt thật cẩn thận. Sau đó, Jim lại nhìn vào gương. Cậu bé ngạc nhiên. Lần đầu tiên, cậu nhìn lên cao thay vì chỉ cúi mặt như mọi khi. Một cảm giác, cũng là lần đầu tiên cậu cảm thấy: cảm giác tự trọng.

Từ khoảnh khắc đó, cuộc đời Jim hoàn toàn thay đổi bởi quyết tâm để xứng đáng với những lời nói dịu dàng".

Ngưng một lát, nhà tỷ phú tiếp tục nói: "Thưa các bạn, tôi chính là cậu bé đó. Thị trấn nhỏ mà tôi vừa kể đến chính là thành phố này 40 năm về trước. Cái cây ở đằng kia mà quý vị có thể thấy chính là nơi một người phụ nữ đã gieo hạt giống đầu tiên của lòng nhân hậu xuống cuộc đời tôi. Mong sao ai cũng có thể làm được như thế".

Đừng tiếc những lời yêu thương , chỉ có một câu thôi cũng có thể đưa một người đang thất vọng hay ở vực sâu lên một chân trời mới

ST

Wednesday, November 5, 2008

Bình Yên


Bình yên

Sáng tác: Quốc Bảo - Thể hiện: Mai Khôi

Sunday, November 2, 2008

Những Trang Giấy Trắng


Một buổi chiều muộn, khi những ánh hoàng hôn cuối cùng vừa tắt, trên bờ biển vắng, một cô gái trẻ một mình dạo bước trên cát với đôi bàn chân không. Cô dừng bước, quay nhìn đằng sau với ý muốn xem lại những dấu chân mình đã để lại trên cát. Nhưng không có gì, sóng đã xóa sạch. Cô định đi tiếp, song vừa quay lại cô đã phải giật mình hoảng hốt vì hình ảnh trước mặt: bên một đống lửa đang cháy, một bà già ngồi cuộn mình trong chiếc mền, chậm rãi lật từng trang một cuốn sách.

Cô gái cố trấn tĩnh, tiến lại gần bà lão và hỏi: "Bà từ đâu tới? Chỉ mới đây thôi, cháu không hề thấy bà? Bà làm cách nào mà đã nhóm được đống lửa này một cách nhanh chóng như vậy?". Với giọng nói chậm rãi và rõ ràng, bà lão đáp, không nhằm vào câu hỏi của cô gái: "Hãy ngồi xuống đây với ta, con gái. Ta có cái này cho con xem".

Cô gái ngồi xuống bên đống lửa, đón nhận cuốn sách từ tay bà lão thần bí. Cô tò mò lật giở cuốn sách và vô cùng sửng sốt khi đọc thấy những dòng chữ viết về cuộc đời mình, về tất cả những gì diễn ra với cô từ khi mới sinh ra cho đến lúc này. Cô đã đọc hết trang sách viết về cuộc gặp gỡ kỳ lạ giữa mình và bà lão bên đống lửa trên bãi biển vắng này. Lật sang trang tiếp theo, nhưng nó là trang giấy trắng. Cô vội vã tìm kiếm ở những trang còn lại, nhưng cũng không có một chữ nào, chúng hoàn toàn là những trang giấy trắng. Vô cùng hoang mang, với ánh mắt cầu cứu, cô nhìn bà lão:

- Điều này có nghĩa là cuộc đời cháu sẽ kết thúc tại đây, ngay lúc này?

- Không, con gái. Nó có nghĩa là từ đêm nay, cuộc sống của con mới bắt đầu.

Trong chốc lát, bà lão cầm lại cuốn sách, bắt đầu xé từng trang, từ trang đầu tiên với những dòng chữ về cuộc đời cô gái từ khi mới được sinh ra, đưa chúng về phía ngọn lửa, để cho lửa liếm cho đến lúc thành than. Bà lão đốt cho đến hết những trang giấy có chữ mà cô đã đọc. Xong xuôi, bà đưa cho cô gái phần còn lại của cuốn sách, toàn bộ là những trang giấy trắng:

- Con xem, sóng đã xóa hết dấu chân của con trên cát. Quá khứ của con không bao giờ trở lại, không bao giờ. Chỉ có hiện tại mới là thực tế. Mỗi khoảnh khắc hiện tại đều là một sự bắt đầu của cuộc đời con và chính là cuộc sống mà con cần nắm giữ. Không có sự trở lại lần thứ hai, mỗi giây phút hiện tại. Quan trọng hơn tất cả, mỗi ngày mới đều mang đến cho con một cơ hội để yêu, để sống và cơ hội đó không bao giờ trở lại lần thứ hai. Tương lai của con, con được tự do lựa chọn theo ước mơ của chính con. Và trên những trang giấy còn trắng này, chính con là người viết tiếp những dòng chữ về cuộc đời mình.

Rồi, cũng đột ngột như khi xuất hiện, bà lão cùng đống lửa biến mất trong bóng đêm...


Cuộc đời của bạn và của tôi cũng giống như cô gái trẻ nọ và tất cả mọi người - quá khứ là những gì chúng ta đã viết trên cát, sóng sẽ xóa đi tất cả,tương lai là những gì chính ta sẽ viết trên những trang giấy trắng, từ hôm nay, ngay giờ phút hiện tại này. Viết gì đây, cho cuộc đời của chính mình…? Đối với tôi ngày h
ôm nay là một ngày thật ý nghĩa mà tôi không thể quên và cũng chính từ những ý nghĩa đó tôi đã biết mình phải viết những gì lên những trang giấy trắng.