Tuesday, August 31, 2010
Cả đêm hôm qua bị treo cẳng hong dzô nhà Mul được, mần biếng leo rào sợ rách cái wừn đẹp nên bò qua Facebook trồng cây heheee . Chán cái ông nhà mạng VNPT quá òi .
Saturday, August 28, 2010
Friday, August 27, 2010
Thursday, August 26, 2010
Tuesday, August 24, 2010
Ta hãy là Ta
Đã bao giờ bạn nghĩ mình thật quá mờ nhạt trong con mắt mọi người xung quanh hay thậm chí ông trời thật quá bất công khi chẳng ban cho bạn một gương mặt xinh đẹp dù chỉ một tí. Nếu thế hãy cùng tôi đọc câu chuyện dưới đây để cùng tôi phát hiện ra vẻ đẹp bí ẩn của bạn nhé :
- Chào Xương Rồng!
- Chào Gió! Chị vừa đi đâu về thế?
- Ta vừa thổi qua một thảo nguyên nơi phương Bắc xa xôi. Nơi ấy có rất nhiều hoa thơm cỏ lạ. Những bông hồng lộng lẫy vơí bộ cánh đỏ rực thơm dịu nhẹ, những đóa hoa cúc mảnh mai và ngây thơ như những cô bé mới lớn, cả những cây cổ thụ hàng trăm năm tuổi lá to như cái quạt. Thôi ta đi đây,còn rất nhiều thứ ta muốn ngắm nhìn!
Thế rồi làn Gió bay đi để lại sau lưng Xương Rồng nhỏ đang trầm ngâm suy nghĩ:
- Ôi ta ước gì mình cũng trở nên xinh đẹp như những bông hoa kia. Mình cũng là cây nhưng nhìn xem những gì mình có chỉ là một thân hình mọng nước và những cái gai xấu xí.
Rồi cô bé cứ rầu rĩ mãi và ngày càng gầy đi khiến cho bố mẹ Xương Rồng vô cùng lo lắng. Thấy thế Mặt Trời liền xuống hỏi:
- Này Xương Rồng nhỏ ! Sao con lại buồn như thế?
Cô bé kể chuyện của mình cho Mặt Trời nghe và cầu xin:
- Ông ơi hãy giúp cháu có được sắc đẹp như những loài hoa kia, cháu không thích mình xấu xí như thế này.
- Nhưng cháu sẽ phải trả giá rất đắt đấy bởi ta biết chúng không hợp với cháu ở nơi sa mạc này đâu.
Nhưng Xương Rồng cứ một mực cầu xin. Thế là Mặt Trời phải đồng ý. Một ánh sáng chói lọi loé lên khiến thân hình Xương Rồng bé lại như hoa cúc, những cái gai biến mất thay vào đó là những chiếc lá to như lá cổ thụ, trên ngọn mọc ra một bông hoa đỏ rực như hoa hồng. Xương Rồng nhỏ sung sướng cảm ơn ông Mặt Trời, vẫy những cành lá mới của mình.
Từ đó cô bé trở thành sinh vật rực rỡ nhất trong sa mạc khiến những cơn gió bay ngang phải dừng lại để ngắm nhìn. Nhưng rồi ngày qua ngày những cánh hoa xinh đẹp bắt đầu héo úa, những chiếc lá vàng vọt đi, thân cây bé nhỏ rũ xuống. Dưới cái nắng thiêu đốt của sa mạc khiến cô bé thấy khát cháy. Cô bé nhận ra sự sống đang cạn dần. Với những hơi thở cuối cùng cô bé thì thào gọi ông Mặt Trời. Ông Mặt Trời đỏ gay gắt hiện ra:
- Giờ thì cháu đã nhận ra sai lầm của mình chưa nào.Tạo hóa đã ban cho cháu một hình hài giúp cháu có thể sinh tồn và đây là cái giá mà cháu phải trả khi trái lại tạo hóa.
Khi Mặt Trời vừa dứt lời cũng là lúc cô bé trút hơi thở cuối cùng trong nỗi ân hận muộn màng...
Thật ra Xương Rồng bé nhỏ không hề xấu xí như cô bé nghĩ, thậm chí cô còn có những vẻ đẹp riêng mà không một sinh vật nào có được. Đó là sức sống bền bỉ nơi hoang mạc nóng bỏng kia. Vẻ đẹp ấy không bộc lộ ra ngoài mà ẩn sâu bên trong cô bé.
Vậy còn chúng ta? Cũng thế thôi. Có lẽ bạn không xinh đẹp hay quá thông minh nhưng mọi người có thể yêu quí bạn bởi cách bạn sống và hãy tin dù chỉ là một nụ cười của bạn mà thôi. Đừng bao giờ quên mỗi chúng ta là một bản chính chứ không phải một bản sao của ai cả. Và hãy tự tin để nói "Yes it's me"
-----------------
Nơi hoang mạc kia có một gia đình Xương Rồng nọ gồm Xương Rồng bố mẹ và một cô "Xương Rồng bé nhỏ " rất đáng yêu. Một hôm đang tấm táp cho bộ gai của mình dưới con nắng rực rỡ bỗng cơn gió bay qua và dừng lại chỗ "Xương Rồng nhỏ".- Chào Xương Rồng!
- Chào Gió! Chị vừa đi đâu về thế?
- Ta vừa thổi qua một thảo nguyên nơi phương Bắc xa xôi. Nơi ấy có rất nhiều hoa thơm cỏ lạ. Những bông hồng lộng lẫy vơí bộ cánh đỏ rực thơm dịu nhẹ, những đóa hoa cúc mảnh mai và ngây thơ như những cô bé mới lớn, cả những cây cổ thụ hàng trăm năm tuổi lá to như cái quạt. Thôi ta đi đây,còn rất nhiều thứ ta muốn ngắm nhìn!
Thế rồi làn Gió bay đi để lại sau lưng Xương Rồng nhỏ đang trầm ngâm suy nghĩ:
- Ôi ta ước gì mình cũng trở nên xinh đẹp như những bông hoa kia. Mình cũng là cây nhưng nhìn xem những gì mình có chỉ là một thân hình mọng nước và những cái gai xấu xí.
Rồi cô bé cứ rầu rĩ mãi và ngày càng gầy đi khiến cho bố mẹ Xương Rồng vô cùng lo lắng. Thấy thế Mặt Trời liền xuống hỏi:
- Này Xương Rồng nhỏ ! Sao con lại buồn như thế?
Cô bé kể chuyện của mình cho Mặt Trời nghe và cầu xin:
- Ông ơi hãy giúp cháu có được sắc đẹp như những loài hoa kia, cháu không thích mình xấu xí như thế này.
- Nhưng cháu sẽ phải trả giá rất đắt đấy bởi ta biết chúng không hợp với cháu ở nơi sa mạc này đâu.
Nhưng Xương Rồng cứ một mực cầu xin. Thế là Mặt Trời phải đồng ý. Một ánh sáng chói lọi loé lên khiến thân hình Xương Rồng bé lại như hoa cúc, những cái gai biến mất thay vào đó là những chiếc lá to như lá cổ thụ, trên ngọn mọc ra một bông hoa đỏ rực như hoa hồng. Xương Rồng nhỏ sung sướng cảm ơn ông Mặt Trời, vẫy những cành lá mới của mình.
Từ đó cô bé trở thành sinh vật rực rỡ nhất trong sa mạc khiến những cơn gió bay ngang phải dừng lại để ngắm nhìn. Nhưng rồi ngày qua ngày những cánh hoa xinh đẹp bắt đầu héo úa, những chiếc lá vàng vọt đi, thân cây bé nhỏ rũ xuống. Dưới cái nắng thiêu đốt của sa mạc khiến cô bé thấy khát cháy. Cô bé nhận ra sự sống đang cạn dần. Với những hơi thở cuối cùng cô bé thì thào gọi ông Mặt Trời. Ông Mặt Trời đỏ gay gắt hiện ra:
- Giờ thì cháu đã nhận ra sai lầm của mình chưa nào.Tạo hóa đã ban cho cháu một hình hài giúp cháu có thể sinh tồn và đây là cái giá mà cháu phải trả khi trái lại tạo hóa.
Khi Mặt Trời vừa dứt lời cũng là lúc cô bé trút hơi thở cuối cùng trong nỗi ân hận muộn màng...
Thật ra Xương Rồng bé nhỏ không hề xấu xí như cô bé nghĩ, thậm chí cô còn có những vẻ đẹp riêng mà không một sinh vật nào có được. Đó là sức sống bền bỉ nơi hoang mạc nóng bỏng kia. Vẻ đẹp ấy không bộc lộ ra ngoài mà ẩn sâu bên trong cô bé.
Vậy còn chúng ta? Cũng thế thôi. Có lẽ bạn không xinh đẹp hay quá thông minh nhưng mọi người có thể yêu quí bạn bởi cách bạn sống và hãy tin dù chỉ là một nụ cười của bạn mà thôi. Đừng bao giờ quên mỗi chúng ta là một bản chính chứ không phải một bản sao của ai cả. Và hãy tự tin để nói "Yes it's me"
ST
Monday, August 23, 2010
Con đang là người hạnh phúc nhất thế gian khi vẫn được cài đóa hoa hồng lên ngực. Cám ơn mẹ của con con yêu mẹ suốt đời.
Sunday, August 22, 2010
Saturday, August 21, 2010
Thursday, August 19, 2010
Nhức đầu quá ...dẹp công việc sang 1 bên tung tăng về với Biển bơi thi với anh Tuấn thôi hihii ( tình hình là đi chơi mà chưa xin phép Síp - đi vìa bị đuổi việc qua Đồng Xanh cho pà Diên nuôi ) là lá la la
Wednesday, August 18, 2010
Monday, August 16, 2010
Sunday, August 15, 2010
Người yêu dấu ơi, tình em đã trao anh rồi. Nỗi nhớ ngàn khơi không cuồng phong gió mưa nào ngăn lối.
OFF với a.Tuấn ( Starfish)
Anh Tuấn một người anh mình rất ngưỡng mộ và kính trọng. Anh từ Hà Nội vào chơi & mọi người tổ chức buổi họp mặt gặp gỡ anh tại cà phê Miền Đồng Thảo , một ngày chủ nhật thật ấm cúng vui nhộn và có những bất ngờ không thể nào quên.
Thursday, August 12, 2010
2 giờ sáng nay ( 13/8 ) sẽ có mưa sao băng đẹp nhất trong năm , bạn nào có nhu cầu ngắm sao và cầu nguyện thì PM số phone cho mình nha mình sẽ gọi dậy ngắm sao nè hì hì ( bữa giờ toàn làm chuyện ác hôm nay làm việc tốt bữa coi cảm giác ra sao mới được ) :))))))))) http://vnexpress.net/GL/Khoa-hoc/2010/08/3BA1F092/
Giá của Yêu Thương
“Một chàng nhím đã trót yêu thương một nàng cá.
Chàng khao khát một lần được ôm nàng cá vào lòng.
Để được nghe hơi ấm từ trái tim nàng toả ra.
Nhưng chàng biết, chàng chẳng bao giờ có thể lại gần nàng.
Chàng sợ những chiếc gai trên người chàng sẽ khiến nàng đau.
Trăn trở.
Chàng nghĩ ra một cách.
Chàng bứt dần những chiếc gai trên người mình.
Những vết thương đẫm máu.
Những vết thương đau thấu tận tim gan.
Tận tim gan chàng – và tận tim gan người yêu chàng.
Nhưng nàng cá không cách nào ngăn cản nổi ý định ngông cuồng của người yêu.
Nàng nài nỉ.
Nàng van lơn.
Nhưng chàng nhím vẫn không từ bỏ.
Đến một ngày, nàng cá quay lưng bỏ đi.
- Thượng đế ơi. Tại sao cô ấy lại bỏ con đi?
- Con đã bao giờ thấy Nhím và Cá yêu nhau chưa?
- Nhưng con yêu cô ấy thật lòng. Con nguyện chịu đau đớn để được ở bên cô ấy.
- Những đau đớn của con, con có nghĩ cô ấy còn đau đớn hơn con gấp trăm ngàn lần không?
- Cá có nước mắt không hả Thượng đế?
- Có. Nước mắt của cá lẫn vào trong nước.
- Vậy là con đã tự làm tổn thương mình, tự làm tổn thương người mình yêu?
- Phải. Cô ấy phải ra đi để giải thoát cho con và cho chính cô ấy. Tình yêu đôi khi đơn giản chỉ là biết học cách từ bỏ thôi con ạ.”
Sưu tầm
Labels:
suutam
Wednesday, August 11, 2010
Bài Học Cho Tình Bạn
Ở ngôi làng kia có một chú bé tuổi độ mười sáu . Chú là một chú bé thông minh, tốt bụng, có những suy nghĩ khá sâu sắc so với lứa tuổi của chú. Thế nhưng, chú lại thiếu lòng tin và hay buồn rầu, chú luôn cảm thấy mình thiếu bạn...
Một ngày kia, như thường lệ, chú lại cảm thấy buồn chán và không có chuyện gì làm, chú lang thang một mình dọc theo bờ biển, lẩm bẩm tự than với mình:
-Chán quá đi...Ta buồn chẳng hiểu vì sao ta buồn? Chẳng có ai hiểu ta! Chẳng có ai làm bạn với ta và thật sự coi ta là bạn...!!!
Vô tình chú giẫm phải vật gì đó dưới chân. Cuối xuống xem, chú thấy đó là một con sò nhỏ có lớp vỏ rất đẹp với nhiều màu sắc. Chú thờ ơ bỏ nó vào túi dự định đem về nhà chơi và định đi tiếp. Thình lình, con sò bỗng cất tiếng nói:
-Bạn ơi...Hãy thả tôi về với biển...Hãy giúp tôi trở về với nơi sinh ra mình...Có thể tôi không có gì để tặng lại bạn, nhưng tôi sẽ cho bạn một lời khuyên...!!!
Cậu bé vừa ngạc nhiên, vừa sợ hãi, lại vừa thích thú. Nhìn con sò, cậu nói:
-Được thôi, ta sẽ thả bạn về với biển, nhưng...hãy cho ta một lời khuyện trước đi...Ta đang buồn chán vì không có bạn bè đây!
Con sò cất tiếng trả lời bằng một giọng nói chậm rãi, nhẹ nhàng:
-Bạn hãy nhìn những hạt cát dưới chân bạn và nắm một nắm cát đầy đi. Bạn biết không, nắm cát trong lòng bàn tay của bạn cũng giống như bạn bè của bạn vậy. Những hạt cát quá xa lòng bàn tay bạn sẽ theo kẻ hở giữa những ngón tay bạn mà rơi ra ngoài. Nếu bạn càng siết chặt bàn tay thì chúng càng rơi ra nhiều hơn. Chỉ có những hạt cát nằm giữa lòng bàn tay bạn, được giữ chặt trong đó mới còn lại mà thôi. Đó chính là những người bạn thân thiết mà chúng ta thật sự cần, những người bạn này sẽ ở lại với ta dù bất cứ chuyện gì xảy ra. Nhưng, bạn thấy đó, những hạt cát này rất ít và dễ dàng rơi ra nếu ta không biết giữ gìn. Hãy đem chúng về và ngâm trong những vỉ màu đẹp nhất. Hãy giữ gìn và nâng niu chúng bằng tình cảm của mình. Chúng sẽ ở bên cạnh bạn và không rời xa đâu. Tôi chỉ có thể khuyên bạn như vậy thôi...
Chú bé im lặng, thả con sò về lại với lòng biển xanh bao la mà không nói lời nào...Chú còn mải suy nghĩ về những điều con sò nhỏ nói...
Sưu Tầm
Tuesday, August 10, 2010
Monday, August 9, 2010
Có người nói " đừng bao giờ tỏ ra bi quan hay chán nản, cuộc sống thà bị lừa dối còn hơn không một lần dám tin. Uhmmm có phải dzị hong ta ?
Friday, August 6, 2010
Wednesday, August 4, 2010
Tuesday, August 3, 2010
Lời than thở của anh Hoàng Guitar trước khi đưa tiễn Bống du học Xì-Gòn " BẤT HẠNH CỦA NGƯỜI NÀY LUÔN LÀ NIỀM VUI CỦA NGƯỜI KHÁC " ngẫm sao mà đúng quá :))) há há
Monday, August 2, 2010
Hõng ngủ trưa thì hong được mà ngủ gòi thì muốn ngủ luôn tới chiều hic..giờ phải dậy mần việc Haiiiizzzzzzzzzzz buồn ngủ quá đi thôi. Có ai quỡn hem dzô chọc em chửi phát cho tỉnh ngủ cái đê :)))
Sunday, August 1, 2010
Subscribe to:
Posts (Atom)