Saturday, April 30, 2011

Đã về tới biển rồi...hehehe... đang tung tăng biển xanh cát trắng :D

Sài Gòn - Phan Thiết khởi hành 8h - giờ này 16h rồi chưa tới hu.hu.. Ôi kẹt xe :(((

Wednesday, April 27, 2011

Em không mơ hoang kiếp sống trên cung Hằng.Em không tham lam diễm phúc trên thiên đàng...

Sunday, April 24, 2011

Thứ 2 là ngày đầu tuần em hứa cố gắng chăm ngoan...thứ 3 thứ 4 thứ 5 thì em hem cóa hứa :))

Thursday, April 21, 2011

Truyện : Hai Cái Chăn

Có một vị chân tu , đã từ bỏ tất cả mọi của cải thế gian , chỉ còn giữ lại hai cái chăn ( xà rông ) để thay đổi .
   Ngày kia, được nhà vua mời đến một khu rừng ven kinh thành để đàm luận về ĐẠO.
Trong khi đang đàm luận về ĐẠO, bỗng kinh thành vua phát hỏa đỏ rực cả bầu trời. Nhà Vua vẫn cứ bình tĩnh ngồi yên chăm chú nghe luận đàm ,trái lại vị tu sĩ kia cặp mắt cứ dớn dác, dòm chừng mãi đám cháy...Là vì hồi sáng , ông có phơi cái chăn gần đó.

                                                                                           

 ( Truyện cổ Ấn Độ )


Vị tu sĩ trên đây đã từ bỏ tất cả, chỉ giữ lại hai cái chăn , một cái có dơ thì để cái kia thay thế. Nhà Vua giàu có , sống trong nhung lụa, lẽ ra phải là người bị nô lệ nhiều nhất trong công danh sự nghiệp và của cải hơn vị tu sĩ kia biết mấy. Vậy mà trớ trêu thay , ông lại là người không kẹt mắc vào đâu cả, ông đã làm chủ được ngoại vật. Trái lại, vị tu sĩ tuy đã từ bỏ tất cả để được tự do , vậy mà lại bị kẹt bởi một cái chăn. TẠI SAO VẬY?

Wednesday, April 20, 2011

Hu..hu..nhờ con bé KT nhổ dùm 1 cọng tóc bạc chỉa ra trên đầu...nhỏ hăm he cầm cây nhíp qua nhổ xuống 18 cọng bạc ...chời ơi... đau lòng quá đi thôi :(((((((

Monday, April 18, 2011

Nhân tình thế thái... đời phù du...chắc đi Tu quớ :)))))))

Đêm chưa ngủ nghe ngoài trời đổ mưa từng hạt rơi ...

Sunday, April 17, 2011

Chời ơi.. mưa to khủng khiếp :((

Vừa ngắm trăng vừa ăn chuối bọc nếp nướng nước dừa vừa tập đàn bài Over and Over như vậy gọi là lãng mạn hay lãng xẹt đây ta :)))))))))

Đêm nay trăng sáng quá anh ơi - Sao ta lìa cách bởi dòng sông bạc hai màu...

Friday, April 15, 2011

Đêm qua mơ thấy anh ĐIÊN ... dzậy là sao ta ? Điên ơi là Điên :)))))))))))))))))))

Thursday, April 14, 2011

Đời là vạn ngày sầu biết tìm vui chốn nào ... Ta thương nhau đi thôi cho mộng không vỡ thành đôi ...

Wednesday, April 13, 2011

Quay đầu là bờ ...ai ngờ vực thẳm :((( hic

Tuesday, April 12, 2011

Nghỉ lễ ăn ngủ cho nhiều bây giờ làm biếng quá hehee - Haizzzzzaaa...cố lên coi nào !

Thursday, April 7, 2011

Đang suy nghĩ có nên mở block cho ai đó hông ta ? điều kiện mở block là gì đây ta? KEM - CÀ PHÊ - NHÀ HÀNG ... :)))))))))))))))

Wednesday, April 6, 2011

Đâu Là Hạnh Phúc Bạn Đang Có .

 

 

Vị vua nọ đang đi công du trên một chiếc tàu thì gặp cơn bão lớn. Gió to, sóng dữ gầm thét như muốn quật đổ những cột buồm và nuốt chửng con tàu. Một người trong đoàn tùy tùng nhà vua trước đây chưa từng ra biển nên vô cùng hoảng sợ. Anh ta khóc thét lên trong nỗi sợ hãi và mỗi lúc một to hơn. Không ai trên tàu có thể trấn an anh ta được.

Trong cơn giận dữ nhà vua hét lên:
- Có ai ở đây có thể làm cho tên hèn nhát kia câm miệng lại được không?

Ngài hỏi đến lần thứ 3, vẫn không một ai trong đám cận thần lên tiếng. Cuối cùng, có một người bước ra, ông ta là một hành khách trên tàu.
- Tôi nghĩ là tôi có thể khiến cho anh ta im lặng nếu tôi được toàn quyền làm điều đó.

Một thoáng do dự, nhưng vì nóng lòng muốn biết cách của người hành khách đó nên nhà vua ra lệnh:
- Làm ngay đi! Ta cho phép nhà ngươi.

Người khách liền ra lệnh những người lính ném anh ta xuống biển. Rơi xuống biển lạnh giá đầy sóng lớn, anh ta gào lên khiếp sợ và vùng vẫy trong hoảng loạn, cố tìm mọi cách ngoi lên mặt nước. Ít giây sau, người khách cho thả phao kéo anh ta lên. Khi bám được thành tàu, dù mệt rũ rượi và nét mặt lộ rõ vẻ kinh hoàng, nhưng anh ta đã hoàn toàn im lặng.

Quá ngạc nhiên và ấn tượng về những gì vừa diễn ra, nhà vua bèn hỏi người khách lạ tại sao anh ta có thể biết trước như vậy. Người khách đáp:
- Chúng ta không bao giờ nhận ra những điều bình dị mà quý giá đang có trong mọi tình huống, cho đến khi chúng ta rơi vào một tình trạng thực sự tồi tệ hơn.

Chúng ta chỉ cảm thấy giá trị thật sự của hạnh phúc cho đến khi chúng ta đã đánh mất hoặc sắp sửa mất nó.


ST

Friday, April 1, 2011

Nếu có yêu tôi thì hãy yêu tôi bây giờ, đừng để ngày mai... tui quê tui chảnh tui không đồng ý đâu nhe :))))))))))))))

Template by:
Free Blog Templates