Thursday, April 29, 2010

Mai được nghỉ ròi sao ta ? thời gian sao trôi nhanh quá mới tuần trước cũng ăn chơi tuần này lại tiếp tục hí hí đuối thiệt :D

Monday, April 26, 2010

Sáng nay KẸT XE TOÀN TẬP hic..hic...có cần tổ chức lễ lớn vậy không để làm cả thành phố náo loạn vì kẹt xe . KN !!!!!!!!!!!!

Sunday, April 25, 2010

Tuần mới em hứa chăm ngoan nhưng ngoan tới đâu thì em chưa biết kekeeeeeee

Saturday, April 24, 2010

Em đã hạ cánh an tòan dìa đến nhà sau 2 ngày ăn chơi hõng cóa ngủ hic...buồn ngủ quá "gòi" khò khò dzậy sẽ ghé thăm từng nhà nhe.

Friday, April 23, 2010

TIN NÓNG ... TIN NÓNG ...Sáng nay ngày Giổ Tổ Hùng Vương khách du lịch đến Nha Trang đi câu,đã câu được một NÀNG TIÊN CÁ .Hiện nay nàng tiên cá xinh xắn được chuyển đến Viện Hải Dương Học Nha Trang, rất đông khách du lịch và người dân địa phương đến xem. Các bạn nào muốn thưởng thức trực tiếp nàng tiên cá hãy gọi số 0901234567 đăng ký tour gấp.

Wednesday, April 21, 2010

Nôn tới ngày mai quá đê...được đi chơi hõng phải đi làm hí hí

Tuesday, April 20, 2010

Cho & Nhận

Ba hành khách cùng đi trên một chuyến tàu tới ga Tình yêu: Sòng phẳng, Ích kỷ và Vị tha. Cả ba đều mang theo mình hai gói đồ: Nhận và Cho, nhưng độ nặng nhẹ khác nhau:

Sòng phẳng: Cho = Nhận
Ích kỷ: Cho < Nhận
Vị tha: Cho > Nhận

Trong lúc rỗi rãi ba người tán gẫu về hành lý của mình. Sòng phẳng lên tiếng:

- Tôi thấy hành lý của các anh lệch lạc, thật khó mang theo. Còn tôi luôn cân đối Cho và Nhận nên mang đi dễ dàng.

- Anh làm thế nào cho cân được? Ích kỷ hỏi.

- Thì tôi phải tính chớ. Tôi chỉ cho đi khi tôi chắc có thể nhận về một lượng tương đương. Cho không hay nhận không của ai cái gì, tôi đều không thích. Tính tôi là vậy, không muốn mắc nợ hay mang ơn.

Ích kỷ:

- Anh nói nghe như thể đi mua hàng vậy: Tiền nhiều mua được nhiều, tiền ít mua được ít, không tiền không mua. Nhưng tình cảm đâu thể đong đếm theo cách đó.

Sòng phẳng cười phá lên, rung cả hai vai. Ích kỷ ngạc nhiên:

- Tôi nói vậy không đúng à?

- Quá đúng là khác. Tôi chỉ buồn cười là trông 2 gói hành lý của anh bên Cho thì nhẹ bên
Nhận thì nặng, vậy mà anh cũng nói được câu đó.

Ích kỷ nhìn lại 2 gói đồ của mình, gật đầu. Sòng phẳng thoáng bâng khuâng:

- Không phải lúc nào tôi cũng sòng phẳng cả đâu. Có những người cho tôi nhiều mà tôi không cho lại được là mấy. Ví như tình yêu cha mẹ cho tôi gần như vô hạn, chẳng kể tôi có đáp lại hay không. Vậy là tôi Nhận nhiều hơn Cho. Với con cái thì tôi Cho chúng nhiều hơn Nhận về. Cũng nhờ có sự bù trừ như vậy mà 2 gánh hành lý của tôi thường cân nhau.

Ích kỷ tán thành:

- Tôi thấy kiểu hành lý của anh giờ đang thịnh hành. Nhiều người thích sòng phẳng cả trong tình yêu theo kiểu: “Ông rút chân giò, bà thò chai rượu”.

Sòng phẳng trầm ngâm:
- Đôi khi tôi cũng không thích sống thế này đâu. Luôn phải tính toán nhiều - ít, luôn phải dừng gánh để sẻ từ bên này sang bên kia. Tôi thấy mệt mỏi và nhiều lúc trống rỗng, vô cảm.

Ích kỷ:

- Tôi cũng giống anh, luôn phải so đo tính toán. Nhưng tôi phải tính sao cho Nhận về mình nhiều hơn. Tôi chỉ thích nghĩ cho mình thôi mà.

- Nhận nhiều như thế anh có hài lòng không? Sòng phẳng hỏi.

- Chả mấy khi tôi vừa lòng. Tôi luôn canh cánh trong lòng: Mình có bị mất mát gì không? Cho như thế có nhiều quá không?

- Anh có người yêu không?

- Có chứ. Tôi rất yêu người yêu tôi là đằng khác. Nhưng tôi luôn lo sợ. Tôi sợ mình cho nhiều quá lỡ tình yêu bỏ tôi đi thì tôi chẳng được gì. Tôi không muốn nhận về tay trắng. Đó là nỗi ám ảnh của tôi.

Tàu qua cầu vượt sông Âu Io. Tiếng xình xịch của đầu máy át lời tâm sự của Ích kỷ. Qua khỏi cầu, tiếng ồn dịu lại, Ích kỷ và Sòng phẳng lúc này mới nhớ tới người bạn đồng hành thứ ba. Vị tha nãy giờ vẫn yên lặng lắng nghe. Khi thấy hai bạn hướng mắt về mình mới khẽ khàng cất lời:

- Hai anh đều có lý lẽ của mình. Lập luận của anh Sòng phẳng thuần túy là của bộ óc, không có mấy liên hệ đến trái tim. Chính vì vậy anh luôn thấy căng thẳng, mỏi mệt và đôi khi trống rỗng. Còn anh Ích kỷ yêu ghét rõ ràng, nhưng tình yêu của anh là “vì mình, cho mình”. Bởi yêu mình quá mà anh thường trực lo sợ. Tôi nói vậy có phải không hai anh?
Ích kỷ và Sòng phẳng đang mải nghĩ ngợi nên không trả lời. Vị tha nói thêm:

- Anh Sòng phẳng nói đúng: Hành lý của tôi không cân - Cho nhiều hơn Nhận. Ấy là vì tình cảm xuất phát tự đáy lòng thì rất chân thành và giản dị. Nó thấy rằng Cho là lẽ tự nhiên, không gì vui bằng làm cho người mình thương yêu được hạnh phúc. Niềm vui khi dâng tặng làm vơi gánh nặng của tôi, cho tôi sự thanh thản, đủ đầy.

- Đủ đầy? Sòng phẳng và Ích kỷ cũng thốt lên. Cho là mất chứ, cho nhiều thì phải còn ít đi mới phải.

Vị tha mỉm cười:

- Đấy là về mặt vật chất, là quy luật trong Toán học thôi. Quy luật của tình yêu thì khác.
Lát nữa đến nơi, tôi sẽ chỉ cho các anh.

Ích kỷ và Sòng phẳng nhìn gánh hành lý của Vị tha, lại nhìn hành lý của mình, lòng chưa hết băn khoăn. Cũng vừa lúc tàu đến ga Tình yêu. Tàu chạy chậm dần, chậm dần rồi dừng hẳn.

Ngước nhìn vào sân ga, Sòng phẳng và Ích kỷ đều trông thấy dòng chữ có nội dung Vị tha vừa nhắc đến. Hai người rất đỗi ngạc nhiên vì họ đi trên chuyến tàu nhiều lần, đến ga Tình yêu đã nhiều mà chưa bao giờ thấy hàng chữ đó. Thực ra quy luật của Tình yêu luôn có ở đó, nhưng chỉ những ai có trái tim nhạy cảm mới thấy và thấu hiểu.

Bạn thân mến, tôi sẽ không nói hàng chữ trên sân ga Tình yêu nói gì vì tôi chắc bạn cũng đoán ra được. Để kết thúc câu chuyện, tôi chỉ xin tiết lộ về những người sẽ đón 3 hành khách của chúng ta cùng hành lý Cho và Nhận của mỗi người: Đón Sòng phẳng là Khô khan, Ích kỷ sánh đôi cùng Bất an và người đón đợi Vị tha chính là Hạnh phúc.


(st)

Monday, April 19, 2010

Đừng nói cuộc đời mình tẻ nhạt nhé em-Hạnh phúc ở trong những điều giản dị-Đừng than phiền cuộc sống nhé em-Hạnh phúc ngay cả khi em khóc .

Sunday, April 18, 2010

Đã biết chuyện rồi cũng không đi đến đâu sao ta cứ mãi loanh quanh chốn này ...

Thursday, April 15, 2010

Á.á.á..mắc mưa ướt nhem như chuột lun òi...tưởng chiều nay có tin "dzui" cho làng blog ròi chứ ( TRỜI GIÓ MƯA TO CHẠY XE NGOÀI ĐƯỜNG ----> MÉM BỊ CÂY ĐÈ ) hú hồn ...hic

Wednesday, April 14, 2010

NHỮNG NGƯỜI ĐẸP MULTI







Tình hình là dạo này đưa hơi bị  nhiều các vị tiền bối lên thớt, thớt hoa cũng có thớt gỗ cũng có túm lại là cái loại thớt. Cảm giác bị lên thớt như thế nào thì chưa hình dung ra được..kekeee..nhưng hôm nay thì biết ròi. Mới sáng sớm tinh mơ, vào đến công ty chưa mần được việc gì đã có người báo mình đươc lên thớt há há ..chạy qua nhà bác GG nghe ngóng thì ra là đây . hí hí quá tuyệt những người đẹp Multi .



Trong làng ngoài ngõ vang danh
Nguỡng mộ bà 8888 anh đành ..bịt tai
------------



Multi nổi tiếng Ăn Hòai
Cho ăn chung với đẹp đôi chúng mình
---------------


Môi em đo đỏ xinh xinh
Em mà liếm mép lội ... xình anh (cũng ) theo.
-------------------


Dù em chê xích lô nghèo ,
Một con bống nhỏ anh đèo đi chơi hhehhe

------------------




Khi mà em mặc đồ bơi ,
Là anh sẽ định... chết tươi ...Kim Hoàn

------------------


Cho dù em đã có .... chàng
Thì anh vẫn cứ mơ nàng ..Yến xưa ..

------------------


Đêm về nhớ Khúc Thụy Du
Đập đầu vào gối trong mơ khóc thầm .

------------------


Biết rằng vợ sẽ lầm bầm 
Thì anh vẫn cứ thương thầm Hà nhe.

----------------


Nha Trang nhớ bé Kame (lia)
Yangbay cảnh đẹp muốn" vè" em luôn .

------------------


Lúc nào cuộc sống buồn buồn 
Thì cùng Kim Lệ đôi mình ..song ca .

------------------


Rồi khi lạc bước nước Nga
Mò sang Tiệp Khắc kiếm Hoa Loa Kèn

----------------


Mắt già đến lúc đổ ghèn
Kim Gia Hân đó ta bèn đến thăm

-------------------


Vịt lộn ăn với rau răm
Đói lòng thì sẽ "măm măm" Tuyết Tùng

---------------------


Hà nội rồi sẽ tao phùng 
Moody phơi phới ta cùng dạo chơi .

--------------------


Và rồi đến lúc nghỉ ngơi
Gió heo may thổi cho vơi muộn phiền

-----------------------



Trời ơi nhiều quá ..phát ghiền
Ui cha bị nhéo lão Hòang kíu tui hehhehheh


----------------------

Và đây chân dung  nhà thơ Giáo Già
 ( biệt hiệu : 4 G )
--> Già - Gian - Giâm - Giê



Mà công nhận nhìn mặt ổng DÊ thiệt há !




Copy từ nhà bác Giáo Già
http://giaogia.multiply.com/journal/item/289/289?replies_read=30

Cầu mong bạn sẽ khám phá sâu sắc lòng tốt của người khác để tin tưởng vào một thế giới yên bình.

Cầu mong bạn sẽ tìm được sự thanh thản và yên bình trong một thế giới có nhiều điều mà bạn không thể hiểu được.

Monday, April 12, 2010

Chắc Chắn



Tình hình là dạo này bị nhiều người hăm he  vì tội đưa các vị tiền bối lên thớt    Hôm nay trở về làm lại KTD dịu dàng thùy mị  chỉ biết Yêu và đọc thơ Tình  thoai nhá ( há há há  )


CHẮC CHẮN


Em vẫn thường nói tiếng "hình như"
Và chắc chắn những điều không có thật
Chuyện tình yêu có khi nào được-mất
Những so bì, những tính toán thiệt hơn?

Em vẫn nói trong những phút cô đơn
Hình như không yêu và em đang chờ đợi
Những ước muốn trong mênh mông diệu vợi
Một ánh mắt nhìn, một cử chỉ lời yêu

Người ta nói "yêu" gần gũi với "liều"
Nên "hình như" có khi là "chắc chắn"
Nhưng nhiều khi biết là yêu chắc chắn
Vẫn phải dối lòng dùng hai chữ "hình như"

Em không thích lẫn lộn giữa thực và hư
Mà ngược lại muốn thực-hư rõ rệt
Em với anh một là thuyền, một là biển
Biển xa thuyền biển có thấy cô đơn?

Nếu tình không thành ai mất mát nhiều hơn?
Là em, là anh, hay mỗi người một nửa?
Chẳng bao giờ có tình yêu dang dở
Một nửa chắc chắn rồi, nửa còn lại "hình như"

Đã là tình yêu, phải là thực không hư
Cả hai người cùng nhìn về một hướng
Cùng yêu thương và đặt niềm tin tưởng
Sẽ không nhầm "chắc chắn" với "hình như"

Và thuyền em vẫn đậu bến đợi chờ
Sự ôm ấp, vuốt ve, vỗ về của biển
Để được nghe về những điều tha thiết
Một tình yêu chắc chắn ở nơi anh.

Thơ : Đỗ Hoàng
------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------



Quỡn ngồi nhãm nè pà con:Trong giờ giảng của một giáo viên tiểu học * Thầy: Đố các em sắp xếp các từ sau thành một câu có nghĩa:(Thầy, đố, nên, không, mày, làm ) * Tèo: (trả lời nhanh nhảu) LÀM THẦY MÀY KHÔNG NÊN ĐỐ(<== Cao thủ ) :))

Friday, April 9, 2010

Chuột Chù chê Khỉ rằng hôi.Khỉ mới đáp rằng cả họ mày thơm.

Thursday, April 8, 2010

Cần đêm trắng để trút vơi lòng đầy...

Wednesday, April 7, 2010

Cuộc đời như những trái banh. Sức khỏe là trái banh bằng sắt. Gia đình là trái banh bằng thuỷ tinh. Sự nghiệp là trái banh bằng cao su. Khi trái banh bằng sắt rớt xuống, nó nằm im và không bao giờ lên lại. Khi trái banh bằng thuỷ tinh rớt xuống, nó sẽ vỡ tan tành. Khi trái banh bằng cao su rớt xuống, nó sẽ nảy lên lại, thậm chí còn cao hơn trước... ----------> bạn ta ơi đừng nản lòng khi thất nghiệp nhe ! Cố lên há mại :D

Monday, April 5, 2010

Mừng sinh nhật em ngọn Gió Heo May ( kekeeeeeeeeeeee)

Bống bán chè kiếm xiền đi ộp

Chiều thứ bảy lang thang dạo phố tình cờ phát hiện ra một chuyện động trời



Photobucket


Nghe tiếng rao lanh lảnh KTD em tấp xe vào lề, không tin ở mắt mình nữa luôn



Photobucket

- Óai ...sao lại ra nông nổi thế này hả Bồng ?

+ Có gì mà lạ, tớ kiếm xiền đi ôp ý mà 

- Àh ra thế




Photobucket


- Cậu thiệt lắm trò , nhanh nhanh tớ đợi đấy



Photobucket

+ Uh...Đợi tớ xíu nhé !

- Quả đúng là Bống tranh thủ kiếm xiền trên từng cây số để có vốn đi ộp


 Xin giới thiệu chân dung
Bống CHÈ ...CHÈ...CHÈ....


Photobucket

NHỚ ...

Friday, April 2, 2010

Wánh nhau là tinh thần thể thao. Đạp nhau xuống ao lại là tinh thần bơi lội ( nhãm cuối tuần ) heheeeeeheeeeee

Ngu không phải là cái tội, mà cái tội là không biết mình ngu .

Thursday, April 1, 2010

Sắc màu

Có một ngày sắc màu của thế giới này bắt đầu tranh luận với nhau xem ai có gam màu đẹp nhất, quan trọng nhất, hữu dụng nhất và được yêu thích nhất.

Xanh lá cây nói: "Tôi quan trọng nhất. Tôi là dấu hiệu của sự sống và hy vọng. Tôi được chọn màu cho cỏ cây, hoa lá. Không có tôi, tất cả mọi loài trên thế gian này sẽ không thể tồn tại. Cứ hãy nhìn về cánh đồng kia, bạn sẽ thấy một màu xanh bạt ngàn của tôi".

Xanh dương chen vào: "Bạn có nghĩ về trái đất. Vậy bạn hãy nghĩ về bầu trời và đại dương xem sao. Nước chính là nguồn sống cơ bản nhất, được tạo ra bởi những đám mây hình thành bởi những vùng biển rộng lớn này. Hơn nữa, bầu trời sẽ cho khoảng không rộng lớn, hòa bình và sự êm ả".

Màu vàng cười lớn: "Ôi các bạn cứ quan trọng hóa. Tôi thì thực tế hơn, tôi đem lại tiếng cười, hạnh phúc và sự ấm áp cho thế giới này. Này nhé, mặt trời màu vàng, mặt trăng màu vàng và các vì sao cũng màu vàng. Mỗi khi bạn nhìn vào một đóa hướng dương, bạn sẽ cảm thấy cả thế giới này đang mỉm cười. Không có tôi cả thế giới này sẽ không có niềm vui".

Màu cam lên tiếng: "Tôi là gam màu của sự mạnh khoẻ và sức mạnh. Mặc dù lượng màu của tôi không nhiều bằng các bạn, nhưng tôi mới đáng giá nhất vì tôi là nhu cầu của sự sống. Tôi mang đến hầu hết các vitamin tối quan trọng như cà rốt, cam, xoài, bí ngô, đu đủ ...Tôi không ở bên ngoài nhiều nhưng khi bình minh hay hoàng hôn xuất hiện là màu sắc của tôi. Ở đây có bạn nào sánh kịp được với vẻ đẹp ấy không ?".

Màu đỏ không thể nhịn được cũng nhảy vào cuộc: "Tôi là máu, cuộc sống này là máu. Tôi là màu sắc của sự đe dọa nhưng cũng là biểu tượng của lòng dũng cảm. Tôi mang lửa đến cho con người. Tôi sẵn sàng chiến đấu vì mục đích cao cả. Không có tôi, trái đất này sẽ trống rỗng như mặt trăng. Tôi là sắc màu của tình yêu và đam mê, của hoa hồng đỏ, của hoa anh túc".

Màu tím bắt đầu vươn lên góp tiếng: "Tôi tượng trưng cho quyền lực và lòng trung thành. Vua chúa thường chọn tôi vì tôi là dấu hiệu của quyền năng và sự xuất chúng. Không ai dám chất vấn tôi. Họ chỉ nghe lệnh và thi hành!".

Cuối cùng, màu chàm lên tiếng, không ồn ào nhưng đầy quyết đoán: "Hãy nghĩ đến tôi. Tôi là sắc màu im lặng và hầu như không ai chú ý đến tôi. Nhưng nếu không có tôi thì các bạn cũng chỉ là vẻ đẹp bên ngoài. Tôi tượng trưng cho suy nghĩ và sự tương phản, bình minh và đáy sâu cả biển cả. Các bạn phải cần đến tôi để cân bằng cho bề ngoài của các bạn. Tôi chính là vẻ đẹp bên trong".

Và cứ thế các sắc màu cứ tiếp tục tranh luận, thuyết phục màu khác về sự trội hơn của mình. Bỗng một ánh chớp sáng lóe trên nền trời, âm thanh dữ dội của sấm sét và mưa bắt đầu nặng hạt. Các sắc màu sợ hãi đứng nép sát vào nhau để tìm sự ấm áp.

Mưa nghiêm nghị nói: "Các bạn thật là ngớ ngẩn khi chỉ cố gắng vật lộn với chính các bạn. Các bạn không biết các bạn được tạo ra từ một mục đính thật đặc biệt, đồng nhất nhưng cũng khác nhau? Các bạn là những màu sắc thật tuyệt vời. Thế giới này sẽ trở nên nhàm chán nếu thiếu một trong các bạn. Nào, bây giờ hãy nắm lấy tay nhau và bước nhanh đến tôi".

Các màu sắc cùng nắm lấy tay nhau và tạo thành những màu sắc đa dạng.

Mưa tiếp tục: "Và từ bây giờ, mỗi khi trời mưa tất cả các bạn sẽ vươn ra bầu trời bằng chính màu sắc của mình và phải hợp lại thành vòng để nhắc nhở rằng các bạn phải luôn sống trong hòa thuận, và ta gọi đó là cầu vồng. Cầu vồng tượng trưng cho niềm hy vọng của ngày mai".

Và cứ như thế mỗi khi trời mưa, để gội rửa thế giới này, trên nền trời sẽ ánh lên những sắc cầu vồng làm đẹp thêm cho cuộc sống, để nhắc nhở chúng ta phải luôn luôn tôn trọng lẫn nhau.


( Nghệ thuật sống - sưu tầm)

Bỗng dưng muốn ... http://tracnghiem.phuquocnet.com/trac_nghiem_tinh_yeu.htm

Template by:
Free Blog Templates