Wednesday, April 6, 2011

Đâu Là Hạnh Phúc Bạn Đang Có .

 

 

Vị vua nọ đang đi công du trên một chiếc tàu thì gặp cơn bão lớn. Gió to, sóng dữ gầm thét như muốn quật đổ những cột buồm và nuốt chửng con tàu. Một người trong đoàn tùy tùng nhà vua trước đây chưa từng ra biển nên vô cùng hoảng sợ. Anh ta khóc thét lên trong nỗi sợ hãi và mỗi lúc một to hơn. Không ai trên tàu có thể trấn an anh ta được.

Trong cơn giận dữ nhà vua hét lên:
- Có ai ở đây có thể làm cho tên hèn nhát kia câm miệng lại được không?

Ngài hỏi đến lần thứ 3, vẫn không một ai trong đám cận thần lên tiếng. Cuối cùng, có một người bước ra, ông ta là một hành khách trên tàu.
- Tôi nghĩ là tôi có thể khiến cho anh ta im lặng nếu tôi được toàn quyền làm điều đó.

Một thoáng do dự, nhưng vì nóng lòng muốn biết cách của người hành khách đó nên nhà vua ra lệnh:
- Làm ngay đi! Ta cho phép nhà ngươi.

Người khách liền ra lệnh những người lính ném anh ta xuống biển. Rơi xuống biển lạnh giá đầy sóng lớn, anh ta gào lên khiếp sợ và vùng vẫy trong hoảng loạn, cố tìm mọi cách ngoi lên mặt nước. Ít giây sau, người khách cho thả phao kéo anh ta lên. Khi bám được thành tàu, dù mệt rũ rượi và nét mặt lộ rõ vẻ kinh hoàng, nhưng anh ta đã hoàn toàn im lặng.

Quá ngạc nhiên và ấn tượng về những gì vừa diễn ra, nhà vua bèn hỏi người khách lạ tại sao anh ta có thể biết trước như vậy. Người khách đáp:
- Chúng ta không bao giờ nhận ra những điều bình dị mà quý giá đang có trong mọi tình huống, cho đến khi chúng ta rơi vào một tình trạng thực sự tồi tệ hơn.

Chúng ta chỉ cảm thấy giá trị thật sự của hạnh phúc cho đến khi chúng ta đã đánh mất hoặc sắp sửa mất nó.


ST

25 comments:

Hoa Sen ^^ said...

Tưởng đâu pà viết truyện ngắn nữa chứ.

MAI HƯƠNG said...

Câu này quá chuẩn: "Chúng ta chỉ cảm thấy giá trị thật sự của hạnh phúc cho đến khi chúng ta đã đánh mất hoặc sắp sửa mất nó".

Ráng nhìn cho ra "giá trị thật sự" của chị H nha kưng... há há :)))))))))

Zip - ZIPPO said...

Có một nhà tư tưởng phương Tây để lại một câu danh ngôn rằng "Con người cứ loay hoay đi tìm định nghĩa của hạnh phúc mãi rồi không biết thật ra hạnh phúc là gì".

Anh thì đơn giản lắm, anh không cần biết hạnh phúc là gì, chỉ cần còn tươi cười được, còn có chuyện để cười với bạn bè, trao đổi với bè bạn thì cũng vui rồi. Chẳng hạn như khi đọc bài này của Thụy Du, anh cũng thấy vui vui. Dễ ợt hà, niềm vui dễ tìm lắm. Còn hạnh phúc là gì, anh mà biết cho chết liền luôn!

Zip - ZIPPO said...

Bacon (Anh) có câu: "Con người luôn tìm mọi cách để định nghĩa những gì khó nắm bắt nhất".

Kim Lệ said...

Sâu sắc và ý nghĩa lắm!

TTM Gốc Bằng Lăng said...

Giời ạ! tưởng là đưa ai lên thớt, ai dè Khúc hôm nay triết lý...
"Chúng ta chỉ cảm thấy giá trị thật sự của hạnh phúc cho đến khi chúng ta đã đánh mất hoặc sắp sửa mất nó."
Cố giữ thật chặt và trân trọng những gì đang có nhé.!

rong hoasuong said...

Truyện hay!

Khuc ThuyDu said...

Bài viết sâu sắc , ý nghĩa và có vẻ thanh cao lắm nhưng khi đọc xong bài này e lại nghĩ : đúng là nên đập cho pà khùng SW 1 trận như chàng trai bị quăng xuống biển này , có vậy thì pà khùng mới câm cái miệng khỏi đi quyền rũa người khác :))))))))

Khuc ThuyDu said...

Hihii dạ em đang ôm pà già cứng ngắt luôn nè nhứt định là ko bỏ ra :))

TTM Gốc Bằng Lăng said...

Thảo nào tự nhiên ngộp thở - thì ra nhỏ Khúc đang ôm pà già...hihi...

Mỹ Diên . said...

Hay lắm, ý nghĩa lắm lắm :)

* HOANG GUITAR said...

Dậy chiến này dìa giả bộ ...làm mất thứ gì thử coi...

Hà 's blog said...

bài viết hay. Hạnh phúc ở những điều giản dị nhất nếu mình bằng lòng và biết nắm bắt...

Ngọc Yến said...

Mất, là mất thiệt, mới tiếc nuối thiệt, mới cảm nhận được giá trị của những gì vừa vuột khỏi tầm tay, chứ giả bộ thì...nó đâu có linh?

Mít . said...

pặk pặk....

Bống nhỏ said...

Lại liên quan tới bà khùng Sung

Lan Trần Hạnh phúc là tất cả said...

Chị thích nhất phần kết:

"- Chúng ta không bao giờ nhận ra những điều bình dị mà quý giá đang có trong mọi tình huống, cho đến khi chúng ta rơi vào một tình trạng thực sự tồi tệ hơn.

Chúng ta chỉ cảm thấy giá trị thật sự của hạnh phúc cho đến khi chúng ta đã đánh mất hoặc sắp sửa mất nó."

...........

Nhiều khi đọc sách hay những câu chuyện tương tự thì ai cũng kết thấy cần trân trọng những hạnh phúc bên mình, nhưng ở cuộc sống thật thì người ta lại hay đánh mất nó lãng òm rồi lại thấy luyến tiếc.
Có giấc mơ đẹp tối nay nghen TD.

Hoai Van said...

Khi biết được quả bóng sắp bay hoặc cái dây gàu múc nước sắp đứt thì vẫn còn cơ may giữ được. ;-))

DaiCa CamDau said...

DCCD thì thấy pả thiếu chất gì thì tẩm bổ cho pả chất đó họa may mới cầm cơn =))

s dzung said...

Triết lý dữ nha Yu ...:-)

hieu dang said...

hihihi...hay quá

Ngô Đồng said...

Thật là hay đó Du . . .

Kim Lệ said...

Hihi... chị cũng nghĩ vậy! Nhưng hình như ả sợ rùi em à!

Sắc Không said...

Bài viết hay cho ta suy ngẫm về hạnh phúc con người.

Thanh Nga Pham said...

Hay ,

Post a Comment

Template by:
Free Blog Templates