Monday, May 4, 2009

Cổ tích cho những hy vọng không thành

Upload Pictures - Photo Sharing - Free Image Hosting 1. Khi Mùa Xuân chuẩn bị ra đi thì Mùa Hè đến. Mùa Hè mang đến cho Mùa Xuân một bó hoa hồng rất đẹp và nói :
_ Mùa Xuân ơi, hãy tin tôi, tôi yêu em. hãy ở lại với tôi. Chúng ta sẽ cùng đi chơi, đến tất cả những nơi mà em muốn.
Nhưng Mùa Xuân không yêu Mùa Hè. Và cô ra đi. Mùa Hè buồn lắm. Mùa Hè ốm, nhiệt độ lên cao. Mọi thứ xung quanh trở nên rất nóng.

Sau một thời gian, Mùa Thu đến, mang theo rất nhiều trái cây ngon. Mùa Thu rất yêu Mùa Hè. Cô không muốn Mùa Hè phải buồn.
_ Mùa Hè ơi, đừng buồn nữa. Hãy ở lại với em. Em sẽ mang lại hạnh phúc cho anh.
Nhưng với Mùa Hè, Mùa Xuân là tất cả. Và anh ra đi.
Mùa Thu khóc, khóc nhiều lắm. Mọi thứ xung quanh trở nên ướt.

Một thời gian sau, Mùa Đông đến, mang theo cậu con trai của mình là Băng Giá. Những giọt nước mắt của Mùa Thu làm Băng Giá cảm thấy xao xuyến. Anh cảm thấy muốn đem lại hạnh phúc cho Mùa Thu
_ Mùa Thu ơi, hãy ở bên tôi. Tôi sẽ xây cho em những lâu đài, những con đường bằng băng. Tôi sẽ hát cho em nghe những bài hát hay nhất. Hãy ở bên tôi.
_ Không, Băng Giá ạ. Ở bên anh tôi sẽ luôn cảm thấy lạnh lẽo thôi.
Và Mùa Thu ra đi. Băng Giá buồn lắm. Gió thổi mạnh. Chỉ trong một đêm thôi, mọi thứ trở nên trắng xóa bởi tuyết. Mùa Đông thấy con như vậy thì buồn lắm. Bà nói :
_ Tại sao con không yêu Mùa Xuân ? Cô ấy đã đến và hứa sẽ mang lại cho con hạnh phúc.
_ Không mẹ ơi, con không thích. Chúng ta hãy rời khỏi đây đi.
Và họ ra đi.

Chỉ còn lại một mình Mùa Xuân. Cô khóc. Nhưng rôì, bất chợt Mùa Xuân nhìn ra xung quanh :"Ôi tại sao mình phải khóc chứ ? Mình còn rất trẻ, và xinh đẹp nữa. Thời gian dành cho mình không nhiều. Tại sao mình không làm những việc có ý nghĩa hơn ?"
Và mọi thứ như sống lại: cây cối tươi xanh, ra hoa, đâm chồi, nảy lộc....


Đây chỉ là một câu chuyện cổ tích  thôi. Nhưng những gì đọng lại thì nhiều lắm... Phải chăng chúng ta cứ luôn chạy theo những thứ mãi mãi không thuộc về mình, luôn đòi hỏi những gì không dành cho mình ? Chúng ta cứ luôn đợi chờ, hi vọng, rồi buồn, rồi khóc. Có biết bao nhiêu người như thế ? Và có bao nhiêu người như Mùa Xuân, nhận ra con đường phía trước ?......



Mystics Comments

2. Mặt trăng và Mặt Trời tranh cãi với nhau về Trái Đất. Mặt Trời nói : "Lá và cây cối, tất cả đều màu xanh". Nhưng Mặt Trăng thì lại cho rằng, tất cả chúng mang một ánh bạc lấp lánh. Mặt Trăng nói rằng, con người trên Trái Đất thường ngủ. Còn Mặt Trời lại bảo con người luôn hoạt động đấy chứ.

_ Con người hoạt động, vậy tại sao trên Trái Đất lại yên ắng đến vậy ?- Mặt Trăng cãi.
_ Ai bảo là trên Trái Đất yên lặng ?- Mặt Trời ngạc nhiên- Trên Trái Đất mọi thứ đều hoạt động, và còn rất ồn ào, náo nhiệt nữa.
Và họ cãi nhau rất lâu, cho đến khi Gió bay ngang qua.
_ Tại sao các bạn lại cãi nhau về chuyện này chứ ? Tôi đã ở bên cạnh Mặt Trời khi Mặt Trời nhìn xuống Trái Đất, và tôi cũng đi cùng Mặt Trăng khi Mặt Trăng xuất hiện. Khi Mặt Trời xuất hiện, mọi thứ là ban ngày, cây cối màu xanh, con người hoạt đông. Còn khi Trăng lên, đêm về, mọi người chìm vào giấc ngủ.

Nếu chỉ nhìn mọi việc dưới con mắt của mình, thì mọi thứ chẳng có gì là hoàn hảo, trọn vẹn cả. Không thể đánh giá Trái Đất chỉ bằng con mắt của Mặt Trời hoặc Mặt trăng được. Cũng vậy khi đánh giá một con người, một sự việc nào đó, không thể nhìn từ một phía .



Mystics Comments

3. Một hôm, Mặt Trời, Gió và Mặt trăng đến ăn tối tại nhà của bác Sấm Sét và cô Tia Chớp. Còn Mẹ của họ là Vì Sao thì ở nhà.

Mặt Trời và Gió rất tham lam, và luôn chỉ nghĩ đến bản thân mình. Trong bữa ăn, họ ăn rất nhiều và không nghĩ gì dến người mẹ đang ở nhà cả.Còn Mặt Trăng, mỗi một món ăn, cô lại để dành mang về cho mẹ một ít. Khi bọn họ trở về nhà, Vì Sao đã hỏi :
_ Các con yêu quý, ở đó họ cho các con ăn những gì ?
_ Con được ăn rất nhiều món ngon mẹ ạ, và con đã ăn hết tất cả phần của mình - Mặt Trời trả lời.
_ Con cũng đã ăn rất nhiều mẹ ạ, ăn hết tất cả - Gió nói.
Còn Mặt Trăng, cô lấy tất cả những gì đã đẻ dành cho mẹ ra, dọn lên bàn và mời Vì Sao ăn. Và họ đã có một bữa ăn không chỉ đầy những thức ăn ngon, mà còn đầy cả lòng yêu thương nữa.
Vì Sao rất buồn vì Mặt Trời và Gió. Bà nói :
_ Mặt Trời, con trai của ta. Con chỉ luôn nghĩ đến mình, chỉ quan tâm đến cảm xúc của mình, mà chẳng bao giơ nghĩ đến người khác. Sau này sẽ không có ai muốn gần gũi và yêu quý con đâu. Con sẽ trở thành một con người nóng bỏng, gay gắt, để rồi tất cả mọi người, mỗi khi nhìn thấy con đều phải che mặt lại.
Còn con, Gió yêu quý. Con rất tham lam. Con luôn sống cho bản thân. Sẽ không có ai yêu quý con cả, và mọi người luôn tránh xa con.
Mặt trăng yêu quý của ta, con thật là một người chu đáo, ngoan ngoãn. Con sẽ trở nên trong sáng, mát dịu. Tất cả mọi người rồi sẽ yêu quý con.

Cuộc sống là vậy, luôn có sự vận động nhân quả. Cho và được cho luôn tồn tại song song với nhau.



Mystics Comments

4. Tia Nắng là một cô gái rất xinh xắn, dễ thương. Cô không đẹp cái vẻ đẹp lộng lẫy, kiêu xa. Mà đó là cái vẻ đẹp bình dị, gẫn gũi. Lúc bấy giờ, có nhiều chàng trai để ý Tia Nắng lắm. Mặt Trời mạnh mẽ và ấm áp, chàng Gió kiêu ngạo và bướng bỉnh, Mặt Trăng nhẹ nhàng và gần gũi... Tất cả bọn họ đều mong có được Tia Nắng. Nhưng mỗi người đều thể hiện tình cảm của mình theo một cách riêng


Mặt Trời nóng bỏng, luôn mang lại cho Tia Nắng những điều bất ngờ, thú vị, những cuộc dạo chơi bên dòng suối, trên những sườn đồi, trong những cánh rừng đầy hương hoa... Bên mặt Trời, Tia Nắng luôn thấy yêu đời, yêu cuộc sống.

Mặt Trăng lại luôn mang cho Tia Nắng những phút giây nhẹ nhàng, êm đềm, thoải mái nhất. Bên Mặt Trăng Tia Nắng luôn có những phút giây để nhìn lại mình, để nhớ lại những gì mình đã làm, đã trải qua. Từ đó tìm ra ý nghĩa của cuộc sống.

Còn với chàng Gió. Gió kiêu ngạo và lạnh lùng. Gió sâu sắc và tình cảm. Với Gió, Tia Nắng luôn được nhìn thấy cuộc sống ở khía cạnh khác. Một cuộc sống nội tâm, một cuộc sống không phải toàn màu hồng như với Măt Trời, không nhẹ nhàng như với Mặt Trăng. Nhưng cô sợ Gió. Bởi vì cô biết Gió không bao giờ là của cô cả. Gió kiêu ngạo lạnh lùng quá, để không thể cất lên được tiếng Yêu.

Và kết quả thì có lẽ ai cũng biết rồi. Tia Nắng đã chọn cho mình Mặt Trời. Cuộc sống luôn vận động, luôn hướng về phía trước. Với Mặt Trăng, Tia Nắng chỉ có thể xem như một người bạn tốt, có thể trút những lo âu, phiền muộn, những khó khăn. Còn với Gió, có thể đó là một sự ngưỡng mộ, một sự đồng cảm, và cũng có thể là tình yêu nữa. Nhưng Tia Nắng đã không chọn Gió. Đơn giản bởi vì Gió quá kiêu ngạo, kiêu ngạo hay nhút nhát ? Yêu mà không dám thể hiện, hay không chịu thể hiện. Để rồi bây giờ, Tia Nắng luôn ở bên Mặt Trời, Mặt Trăng chỉ thỉnh thoảng gặp họ vào những lúc hoàng hôn. Còn Gió, ngày ngày vẫn lang thang, không nơi vô định. Gió đã đánh mất một thứ mà không bao giờ còn có thể tìm lại được nữa - TÌNH YÊU. Thời gian chẳng quay lại bao giờ.

Có những thứ đôi khi phải cúi xuống người ta mới có thể lấy được nó.




Glitters Comments

13 comments:

giap ht said...

Truyện cổ tích nhưng cũng là ngụ ngôn, hén.
:)

Ngọc Yến said...

Biết thì biết vậy, nhưng người ta cứ đi tìm những ảo tưởng, những ngọn núi phù vân ở đâu đâu, rồi kêu la...sao ta khổ thế này!

Tám Xị Hai Lít said...

hổng biết phải Thu Hà hát không vậy

Hoang Le said...

Cần mọi thứ để kết thành tình yêu bất diệt, thương Gió quá! Bài viết lạ triết lý hay lắm.

kim dungvu said...

truyện về về bốn mùa của em thật lạ và đầy chất lãng mạn chị thích quá .

Teng huyền said...

ôi hay hay nhỉ, thả hồn vào không gian yên tĩnh quá nhỉ...

Ƈ╫Ʀ♪$Ŧ♪ ₦ Ѧ (^_^) said...

cảm ơn chị, 1 entry thật sự rất hay và ý nghĩa, em thích những bài học này ^^

Ƈ╫Ʀ♪$Ŧ♪ ₦ Ѧ (^_^) said...

@ câu chuyện 1st: người ta thường THÍCH những gì mình KHÔNG CÓ hơn là chịu bằng lòng CÓ những điều mình KHÔNG THÍCH . C'est la vie mà, em nghĩ thế ^^

Ƈ╫Ʀ♪$Ŧ♪ ₦ Ѧ (^_^) said...

@ câu chuyện 2nd: ^^ chuẩn không cần chỉnh, đấy là lý do tại sao mà ngày xưa em đã từng rất thích 1 câu nói có nội dung đại loại như thế này:

"con người sinh ra không phải tự nhiên có 2 con mắt, 2 cái tai mà chỉ có 1 cái miệng, đó là bởi con người cần học cách quan sát và lắng nghe thật nhiều hơn là chịu khó phát ngôn"
------> em mới hỏi mẹ em thực tế thì thế nào, mẹ em cười và đưa ra 1 câu nói khác của VN có nội dung đại loại là "thực tế ở đời thì hầu như " ai cũng thích làm thầy thiên hạ" cả, nên hiếm người chịu khó áp dụng câu nói trên"
Trở lại câu chuyện 2nd trong entry của chị, càng ngẫm lại càng thấy đúng ^^

Ƈ╫Ʀ♪$Ŧ♪ ₦ Ѧ (^_^) said...

@ câu chuyện 3rd: tham lam, ích kỷ vốn là bản chất con người, có điều tùy người mà mức độ nhiều hay ít, nặng hay nhẹ mà thôi, (điều này đặc biệt đúng đối với đàn ông ^^)
Nhưng em rất tin vào luật nhân -quả, và cũng từng rất thích 1 câu ngạn ngữ này, trích ra để tặng chị Du của Heo Sữa này ^^:

"Hành động nhiều tạo nên thói quen, thói quen nhiều hình thành nên tính cách, mà gieo tính cách sẽ gặt hái được số phận" ^^

Ƈ╫Ʀ♪$Ŧ♪ ₦ Ѧ (^_^) said...

@ câu chuyện 4th:
Heo sữa đặc biệt thích câu chuyện này nhất ^^, chả hiểu tại sao, ^^ có lẽ tại thấy nó gần gũi với thực tế cuộc sống đời thường nhất ^^

Nếu để mà nói về cảm xúc yêu đương ấy thì Gió sẽ là người có sức quyến rũ lớn nhất về khía cạnh tình yêu trong đây. Lạnh lùng, lãng tử nhưng nồng nàn, cuồng nhiệt mỗi khi ập đến ^^----> khiến cho người khác có cảm giác mát mẻ, dễ chịu, khoan khoái đến choáng váng ^^
-------> thực sự Heo Sữa thấy rất ấn tượng với hình tượng nhân vật Gió được khắc họa qua nét tính cách " kiêu ngạo và lạnh lùng, sâu sắc và tình cảm"
---> rất sát thực với thực tế đời thường,
-----> 1 mẫu người rất trải đời và rất đàn ông ^^ (có lẽ tại bản chất của Gió là lang thang vô định nhiều, va chạm nhiều, quan sát tiếp xúc nhiều ^^, văng vật nhiều ^^)

Để mà gắn bó thì thấy Mặt Trăng là lý tưởng nhất, vì Mặt Trăng luôn mang lại "những phút giây êm đềm, nhẹ nhàng, thoải mái nhất" --------> đó là cảm giác BÌNH YÊN ---------> 1 cảm giác thực sự khiến người ta phải ao ước và muốn gắn bó dài lâu, cả TÌNH BẠN lẫn TÌNH YÊU đều thật sự rất cần yếu tố này. (ĐÂY LẠI LÀ ĐIỀU MÀ NHỮNG NGƯỜI NHƯ GIÓ KO BAO GIỜ MANG LẠI ĐƯỢC CHO NGƯỜI MÌNH YÊU ^^)
Nhưng rất tiếc, nếu chỉ có như vậy thì không đủ, chỉ có thể dừng lại tình bạn mà thôi, TÌNH YÊU cần nhiều hơn thế, TÌNH YÊU cần những cảm xúc thăng hoa, cuồng nhiệt và đam mê, cần nhưng khát khao và cả hoài bão về tương lai nữa ^^

Và Mặt Trời thì có được sự nóng bỏng cuồng nhiệt vừa đủ để mang lại NIỀM VUI cho Tia Nắng, mà đúng hơn cả, Mặt Trời mang lại năng lượng và duy trì sự sống cho Tia Nắng nếu xét về logic của bản chất hiện tượng ^^

-----> vậy nên để mà lựa chọn yêu và gắn bó thì Mặt Trời là người lý tưởng nhất . ^^ Hoàn toàn đồng ý ^^

Thực sự rất hay và ý nghĩa, Na cực kỳ thích câu chuyện này của chị Du ^^, xin phép cho Na bê về blog của nhà mình chị nha, Na cảm ơn chị nhé ^^

Trần Giang said...

Bài viết ý nghĩa lắm.

Ƈ╫Ʀ♪$Ŧ♪ ₦ Ѧ (^_^) said...

Tự nhiên đọc câu chuyện thứ 4th Na lại nhớ đến 1 câu nói đại loại như này (chả nhớ rõ đã đọc ở đâu í ^^) :

"Trong cuộc đời, ta sẽ gặp 3 kiểu người: người mình yêu nhất, người yêu mình nhất và người phù hợp với bản thân mình nhất để có thể cùng nhau sóng bước đi suốt chặng đường rất dài và nhiều gian nan của cuộc sống. Nếu may mắn thì ta sẽ gặp cả 3 hội tụ trong 1 con người (tức nôm na là 3 in 1 ^^) và thường là rất hiếm và chẳng mấy ai có được hạnh phúc và sự mãn nguyện từ mối tình đầu kết thúc bằng hôn nhân cả. "

Vậy nếu là phụ nữ, mà ko may mắn gặp 3 in 1 thì lựa chọn của chị Du sẽ là như nào?

Và liệu đàn ông có khác phụ nữ khi chọn lựa không nhỉ???

Post a Comment