Thursday, November 18, 2010

Thầy tôi và sự tình cờ


Hôm nay một ngày thật ý nghĩa , sự tình cờ đã cho tôi gặp và cảm nhận được những tình cảm cao đẹp của người thầy người bạn.

Từ khi biết cắp sách tới trường thầy cô giáo là những người tôi kỵ nhất, ít có thầy cô nào tôi kính nể. Hình như vì chính họ đã để cho tôi thấy bản chất sống vì tiền vì danh vọng địa vị rõ quá nên tôi không còn chút nể trọng nào .Cả một thời đi học  sự nể trọng  kính phục trong tôi có được vài ba người và thầy là người mà hôm nay sau 15 năm tôi tình cờ gặp lại.

Trên đường về nhà sau giờ làm việc, đang chạy xe chậm chậm ngắm trời  mây thì lại bị kẹt xe bực mình tôi rẽ vào con hẽm nhỏ chạy xuyên qua trường Phan Đình Phùng.Khi chạy ngang qua một người , tôi cảm thấy hình dáng này sao quen quá, hong lẽ là Thầy sao ta? Vẫn cái dáng khòm khòm năm nào, mái đầu trắng xóa, tay xách chiếc sansonai …uhmm..tôi vội quay đầu xe lại.Không còn nghi ngờ gì nữa rồi từ xa đúng là thầy chứ không ai khác . Rồ xe chạy cái vèo đến ngay trước mặt, thắng cái két làm giựt mình ông già..hà.hà… tự dưng tôi thốt ra câu “ thầy xách giỏ lựu đạn đi quăng ai đó thầy “ ( câu này tôi hay chọc thầy  mấy chục năm về trước lâu rồi hõng có nói với ai vậy mà giờ tự dưng sổ ra suông dễ sợ ).Một chút bất ngờ chựng lại vì bị chận đầu, thầy liền nhìn tôi và nói “ con khỉ nhỏ hù thầy hả “ Trời ạh..bao nhiêu năm rồi mà thầy vẫn còn nhớ cái nick name mà thầy đặt cho tôi kìa mừng quá chừng luôn .Biết bao nhiêu thế hệ qua đi hôm  nay sau 15 năm gặp lại thầy vẫn còn nhớ rõ cả họ tên và nick name của mình, đó là một điều vui không thể tả.

Nhà thầy chuyển qua con hẽm nhỏ cuối đường, vậy mà bao lâu nay tôi chẳng biết.Từ ngày qua nhà cũ mấy người hàng xóm nói thầy đã dọn đi, dọn đi đâu không ai biết vậy là mất liên lạc từ đó.Hai thầy trò mừng vui thấy rõ, huyên thuyên suốt đọan đường về nhà.

Tôi thì vẫn cứ tía lia : thầy thầy ... thầy vẫn vườn không nhà trống bao nhiêu năm hả thầy? Cô với mấy anh chị có về thăm thầy không thầy? Mấy bạn cũ có ai thầy còn liên lạc không thầy? Cái anh gì  đó giờ cưới dzợ chưa thầy? Tôi hỏi dồn dập làm thầy trả lời không kịp hihii..

Hết hỏi chuyện rồi ngồi nhớ chuyện, nhớ lại bao nhiêu là chuyện ngày xưa.Chuyện cái đám học trò phá như quỉ của tụi tui quậy thầy ra sao, nhắc lại chuyện tôi chôm nguyên xâu chìa khóa nhà của thầy báo hại thầy mắc mưa cả buổi chiều vì không có chìa khóa vô nhà.Nhắc chuyện phá như khỉ của tôi mặc áo dài chơi trò trốn tìm leo cửa sổ ra mái hiên trốn, khi leo vô không được phải cầu cứu tới thầy..hì hì..Ôi thôi đủ thứ trò khỉ từ nhỏ tới lớn mà thầy kể vanh vách không có quên gì hết.

Hai thầy trò nói cứ như chưa từng được nói.Một lúc sau thì bất ngờ thứ hai xuất hiện, đó là sự có mặt của anh Tú làm tôi thật sự ngạc nhiên.Anh không khác xưa nhiều, nhưng điều làm tôi ngạc nhiên ở đây chính là cái tình của anh dành cho thầy. Mỗi tối anh đều ghé thăm thầy vài tiếng rồi mới về nhà.Anh bảo tôi đừng ngạc nhiên quá, cuối tuần ghé qua sẽ cho tôi có những bất ngờ khác nữa.Nhưng sao mà chịu được cho đến cuối tuần chứ, vậy là tôi cứ mè nheo bắt thầy và anh phải cho biết sự kiện gì.

Anh bảo rất nhiều lần anh đòi rước thầy về sống cùng gia đình anh nhưng thầy không chịu, cứ lủi thủi một mình vậy đó làm anh không yên tâm, vậy là tối nào cũng phải ghé ngang đây.Anh thông báo cho những người bạn vẫn còn ở SG học cùng anh năm xưa mỗi ngày đều ghé chơi với thầy.Đúng là hết bất ngờ này đến bất ngờ khác,sao nôn đến ngày chủ nhật quá để được gặp các anh chị thân thương.

Khi ra về tôi lại suy tư cho sự kiện vừa gặp gỡ, một người thầy bao năm vẫn âm thầm lặng lẽ cùng những nỗi niềm riêng.Một người trò với những tình cảm đặc biệt anh dành cho thầy như một người cha thật sự.Và tôi một người ở gần kế nhà thầy nhưng thật vô tâm .

Tối nay tôi thật sự vui , ngồi ngẫm nghĩ  bổng chợt à ra 1 tiếng . À ! thì ra tôi  cũng còn có một người thầy để mà kính trọng .


29 comments:

nguoi gia online said...

"À ! thì ra tôi cũng còn có một người thầy để mà kính trọng ."


Wynh già cũng may mắn như em và không chỉ một người thầy. Wynh mãi không quên nhiều thầy cô đã dìu dắt wynh, xây dựng cho wynh có một nghị lực cần trong cuộc sống

WalkInClouds . said...

1 dòng nước trong, đôi dòng nước đục, 1 trăm người tục, 1 chục người thanh.... nhỏ ơi, đời vẫn có người tốt , đáng quý, cái chính là nhỏ sống như thế nào, biết chắt lọc và gìn giữ nó không ?
Qua en try này, ka nhắc nhỏ 1 điểm là nhỏ biết Thầy và 1 số bạn rất đáng quý, nhưng nhỏ buông tuột mất đi, may là sự ngẫu nhiên hôm nay đã giúp cho nhỏ ngộ ra nhữngngườii đáng quý của nhỏ.
Thế thì, nắm bắt lại và giữ nhé nhỏ, đừng lở đánh mất nó nữa...

Uyển Văn . said...

Một tối ý nghĩa phải k em?
Ngủ ngon với nụ cười, nè!

TiếnHuy lee said...

Thì ra trò ngoan hôm nay nhớ về thầy ):..hồi còn đi học cấp 3 có cô giáo tên Tâm chằn ăn trăn quấn dạy chính trị, tui ghét học lớp này vì khô khan, nhồi sọ…bã nói tiếng Nghệ với khuôn mặt rất ư cs…sau khi ra trường, đi chợ tết mình gởi xe tại bãi gởi xe thì người giữ xe là cô Tâm, bã bán vé sỗ nửa…mèng…bã còn mời mình mua vé số…tui sẵn có dịp trả thù “ em vô sản làm gì có tiền mua vé số cô..” bã nghe cười ruồi im re…

TTM Gốc Bằng Lăng said...

Không ngờ hôm nay Khúc rất nhiều tình cảm với thầy mình,
chứ vừa đọc mở đầu là sợ K đưa thầy lên thớt rồi. ...hi

DaiCa CamDau said...

Bịa chuyện cũng hay!

Khánh Lam . said...

Buổi gặp gỡ nghe thật cảm động, dễ thương về những kỉ niệm ngày xưa giữa Thầy & em , làm chị cũng liên tưởng và nhớ đến kỉ niệm với các Thầy Cô cũ của mình . Nhưng chị xúc động nhất là về nghĩa cữ của anh học trò này . Chúc em sẽ có 1 buổi họp mặt tái ngộ Thầy & các bạn cũ .

Moon . said...

May quá à, thì ra Du có người thầy để kính trọng. hihi...
Entry củm động quá, phải chi thầy chơi Mul đọc được vui nhể.

Moon . said...

Mong bạn sẽ luôn có những kỷ niệm đẹp với những gì kính trọng về thầy nhen.

rong hoasuong said...

Duyên tình cờ này hay quá ạh. Mà Thầy không có Vợ con hay Vợ con đi xa vậy Chị. Đời Em có 2 người Thầy Em rất quý trọng, toàn là những Thầy dạy môn toán thôi, vì Em học giỏi môn đó nhất.

Nhưng sự tình cờ thật đẹp khi ngày nhà giáo sắp đến. Chắc cuối tuần này Chị sẽ gặp rất nhiều bạn vì là ngày 20/11 đó Chị.

s dzung said...

...kính thầy mới được làm thầy .... một entry thật ý nghỉa cho những ai còn cơ hội gặp thầy ...

Bống nhỏ said...

Không thầy đố mày làm nên mà . Nhớ tới thầy là đạo lý cao cả của người VN

DongMT . said...

Thích quá ha, tình cờ sau 15 năm...

Mỹ Diên . said...

Một sự tình cờ đầy bất ngờ. CN ăn chơi xả láng nhá chị xinh :)

Bach Tuoc said...

Vẫn còn có những người Thầy mà ta kính trọng chị hen :) Chắc giờ chị em vẫn còn cười vui và lâng lâng khi được gặp lại Thầy sau một thời gian dài như vậy, những cuộc gặp gỡ thật thú vị và ly kỳ chị hén! heeeeee

new consongdiuem said...

Trò ngoan...

Truong h said...

Vậy là ngày Nhà Giáo pà vui rui phải hem?
Hôm nào mời Thầy đi "Ọp" hén.

hihi

MAI HƯƠNG said...

Ngày xưa hồi còn đi học, hầu như Thầy Cô nào chị cũng kính trọng và yêu thương, có lẽ cái thời của chị Thầy Cô tận tụy với nghề nhiều lắm.

Nhưng nghĩ lại thấy mình cũng hư quá. Ra trường, đi làm rồi quên bẵng chẳng ghé về Trường thăm Thầy Cô :(

Chúc mừng em còn có một người Thầy để kính trọng và yêu thương. Chúc buổi off thấm đầy "nước mắm" :))

Khuc ThuyDu said...

Vẫn ko hay bằng câu còm của DC :D

Ngọc Yến said...

Chị thích những lời tự sự chân tình như thế này em ạ. Tình cảm thuần khiết, trong veo ấy không bao giờ mua được bằng tiền bạc, nó ẩn sâu trong tâm thức của mỗi người, làm đẹp thêm cuộc sống dường như đã vơi dần đi những tình cảm đẹp của thầy và trò, mà thỉnh thoảng vẫn làm đau lòng chúng ta ấy.

Khuc ThuyDu said...

Vợ con thầy định cư ở nước ngoài em ah, nhưng hình như có uẩn khúc gì đó nên tụi học trò như tụi chị ko dám hỏi chuyện người lớn, vì mỗi lần nhắc thấy thầy buồn nên ko đứa nào dám nữa :)

Khuc ThuyDu said...

Buồn cho em vì toàn học phải thầy cô trời ơi không àh ( ko học thêm ko tặng quà 20/11 đố mà ngóc đầu lên nổi hic..) . Nhưng vẫn còn có vài thầy cô lớn tuổi rất tận tâm và thương yêu học trò chi ạ nhưng mấy thầy cô đó giờ định cư bên kia thế giới hết rồi .

Hôm qua gặp lại thầy thật là vui và CN này sẽ ộp quành tráng nè chị hihi mà em nói ộp ộp thầy hẽm cóa hiểu hihiii

Khuc ThuyDu said...

Tui nói ộp ộp thầy hem cóa hiểu ông ui hihiii , thầy tưởng tui trời mưa đi bắt ếch :(((

Khuc ThuyDu said...

Dạ, e cám ơn Ka. E sẽ nắm thật chắc những người thầy và bạn đáng yêu này ạ :D

Hà 's blog said...

Ủa, sao thầy ở một mình hiu quanh vậy nhỏ.. giới thiệu cho chị đê.. hehehhehe... Đọc thấy tâm trạng nhỏ vui ghê. Mừng vì thấy có những tình cảm mà theo thời gian còn mãi. Mong thầy của nhỏ sống vui sống khỏe quanh những tình cảm ấy nha.

À, dại trước chị cũng gặp người thầy cũ... thầy nhướng cặp mắt hấp háy; Có phài Hà vợ Thế Vũ ? - đám cưới không hề mời thầy thế nhưng thầy vẫn theo học trò xưa.... làm chị cảm động lắm.

Hà 's blog said...

Gửi bình hoa cho thầy em mừng ngày 20/11 nha.

Ngũ Hành Sơn N.N said...

20/11..

nguyen thanh truc said...

Vui theo niềm vui gặp lại Thầy cũ của nhỏ nè.....

minh huong do said...

Vui thật đó người thầy mà luôn nhớ đến học trò là người rất có tâm . Chúc mừng cậu có thêm người hàng xóm đáng kính và thân thương !

Post a Comment

Template by:
Free Blog Templates