"Đôi tay nhân gian chưa từng độ lượng, rọi xuống trăm năm một cõi đi về..." - Bài này của anh Sơn ngấm chất thiền đó nhỏ, và ngộ, ngộ ra "sinh ký - tử quy"...
Sáng sớm hôm kia đang ngủ thì tau nghe tiếng kèn trống đám ma trong xóm đưa người chết về nơi an nghỉ cuối cùng, tự nhiên tau nghĩ sẽ có 1 ngày những người thân của tau sẽ bỏ tau mà đi xa mà tau sợ và lo lắng, bất an.
Trưa qua nhận được mấy tiếng cộc cộc, mở cửa ra thì được báo: ông cụ hàng xóm đã ra đi... nằm ở tư thế như ngủ một giấc ngủ dài. Đời người ta sống chết có số cả.
30 comments:
Đôi khi, giật mình vì vậy, em ạ.
Lặng..
"Đôi tay nhân gian chưa từng độ lượng, rọi xuống trăm năm một cõi đi về..." - Bài này của anh Sơn ngấm chất thiền đó nhỏ, và ngộ, ngộ ra "sinh ký - tử quy"...
Cũng bình thường thôi nhỏ à ... đời người như gió qua thôi
Đời là vậy mà, có sinh có tử... bớt buồn đi nha. G9!
Cuộc sống là vòng quay sinh-lão-bệnh-tử... Và trong mỗi chúng ta ai cũng sẽ 1 lần qua hết...
G9 pà nha!
Sáng sớm hôm kia đang ngủ thì tau nghe tiếng kèn trống đám ma trong xóm đưa người chết về nơi an nghỉ cuối cùng, tự nhiên tau nghĩ sẽ có 1 ngày những người thân của tau sẽ bỏ tau mà đi xa mà tau sợ và lo lắng, bất an.
Cũng vì bình thường quá nên đôi khi thấy sợ Gió ơi :(
hic...dạo này tau toàn chơi với người già hong àh..cảm giác đó .... ko dám nghĩ tới ..........
Pà ui, nghe bài này tui nhớ mẹ tui quá à... Lúc đưa mẹ đi, có người hòa tấu tặng mẹ. Buồn lắm, cát bụi cũng về cát bụi. hic
Sáng nay anh cũng nhận một tin buồn. Đời người như gió qua .......
Ôm pé Mun vào lòng nè..HUGGG ngoan ngoan .
Pé Moon cảm...cảm... cảm ơn chị Du nha. Chị Du ngủ ngoan mai qua ôm pé Moon nữa há. hihi...
:(
chia chung no^i~ buo^n` voi' em
Chị Du đừng buồn & nghĩ ngợi nhìu nữa
Cái gì đến thì nó đã phải đến rồi...
Chị ngủ nhẹ nhàng nhé
Chị cũng đang buồn...!
trong năm nay em cũng đã tiễn đưa rất nhiều người chưa phải là già....rất buồn. :(
Hãy nhìn theo hướng tốt đi em, biết đâu giờ này họ đến một nơi vui vẻ hơn thì sao…..!
hug & ôm Chị thương thương.
chia buồn chút với em nhe...mau chóng lấy lại phong độ nhe...
Hug! :(
Ai cũng trở về với cát bụi thôi nên sống cho ra sống
Đừng buồn pà ơi, còn tui nè.
Nghe nhạc và chợt buồn "khúc" ơi!
Trưa qua nhận được mấy tiếng cộc cộc, mở cửa ra thì được báo: ông cụ hàng xóm đã ra đi... nằm ở tư thế như ngủ một giấc ngủ dài. Đời người ta sống chết có số cả.
CS la vay, tran trong nhung j xung quanh minh hon nua Chi iu nhaaa
..đừng rùng mình Nhỏ ....có gì bất biến trường tồn mãi đâu ...hug nè :-))
Mất mát nào không đau buồn em nhỉ !
Ừa..hõng rùng mình nhưng cũng ớn ớn hì hì
Bởi thế nên lúc nào cũng có cảm giác bất an, sợ thật!!!
Post a Comment